Bài văn kể 1 lần bị biến thành con vật năm 2024

'Làm lợn thật là khổ, em muốn trở lại thành người, tuy nhiên đến tối, em liền đổi hướng vì thấy làm lợn cũng sướng'.

Bài văn kể 1 lần bị biến thành con vật năm 2024

Đề bài: Có một lần mắc lỗi lầm nào đó, em bị phạt buộc phải biến thành một con vật. Cụ thể trong thời gian ba ngày, em gặp phải những rắc rối và thú vị gì.

Bài làm:

Vì ảo tưởng sức mạnh, có một lần có một vị thần đã đến gặp em và bắt em phải biến thành một con súc vật trong ba ngày. Em không biết chọn con gì nhưng em nghĩ mình béo thế này biến thành một con hay hoạt động thì mệt chết. Em liền nghĩ đến một con vật rất lười biếng. Khi đó trong đầu em nảy ra một ý tưởng và em quyết định chọn con lợn. Ông thần bay đi.

Sáng hôm sau, em vừa mở mắt dậy, cứ tưởng là muộn học, em nhanh chóng bật đi nhưng thấy sao em lại đi bằng bốn chân, mà đây đâu phải là nhà mình. Bây giờ em mới nhận ra, em đang biến thành lợn. Nhìn xung quanh em thấy các con lợn to vật vã đang nằm ngủ. Em giật mình kêu bìm bịp: ‘Đây là đâu?’. Các con lợn to vật vã đấy thức dậy gõ đầu em. Làm lợn thật là khổ, em muốn trở lại thành người. Tuy nhiên suy nghĩ đó chỉ đến tối, em liền đổi hướng vì lúc đó em thấy làm lợn cũng sướng. Ăn xong rồi ngủ. Các chú lợn ở cùng em rất là tốt. Tại sao chúng tốt? Tại vì sáng hôm sau em đang ngủ thì tự dưng một quả bóng elip rơi trúng đầu làm em u cả đầu. Mấy chú lợn xung quanh đến xuýt xoa và băng bó vết thương cho em. Trong số những con lợn, em là con xếp thứ ba. Tối hôm đó con thứ hai bị thịt và ngày hôm sau là đến em. Em rất muốn trở lại thành người nhưng bắt buộc mất một ngày nữa. May thay, chuẩn bị đến giờ lên bàn mổ thì em trở lại thành người và hóa ra chuồng lợn em ở lại chính là chuồng lợn nhà em. Em giải thích và kể toàn bộ câu chuyện cho mẹ, mẹ đã tha thứ và nhận tha cho tất cả số lợn và cho chúng sống yên ổn đến già.

Nhà bác hàng xóm bên cạnh nhà em nuôi rất nhiều gấu để lấy mật, thỉnh thoảng buổi chiều đi học về em lại được mẹ cho phép chạy sang ngắm đàn gấu nhà bác, em rất thích nhìn những con vật hiền lành ấy, chứ bác hàng xóm thì hơi khó tính. Một lần, vừa bước chân vào nhà bác em đã ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt tỏa ra từ một chiếc lọ thủy tinh để trên bàn, em lại gần để nhìn cho rõ hơn, trong lọ đó có chứa một thứ nước màu vàng nâu óng ánh, em ghé sát lại để hít hà mùi thơm ấy thì chẳng may mất đà, tay em chạm vào chiếc lọ, đẩy nó rơi xuống đất vỡ tan, chất lỏng sóng sánh ấy tung tóe ra mặt đất, bác hàng xóm chạy tới kêu ầm lên: -Trời ơi, nó làm vỡ mất lọ mật ong rừng quý của tôi rồi, cái con bé hậu đậu này, mày có muốn biến thành gấu không hả? Bác vừa nói dứt câu thì bỗng nhiên người em ngứa ran lên, móng tay móng chân hình như đang mọc dài ra một cách nhanh chóng, em ngã xuống đất, cố gắng kêu lên 1 tiếng nhưng cổ họng em như thắt lại chỉ thoát ra 1 tiếng kêu: -Grừ… xa lạ, ôi khủng khiếp quá, em nhìn xuống tay mình, một lớp lông đen từ đâu xuất hiện che phủ khắp nơi, một vệt lông trắng hình chữ V nằm ngay trước ngực. Em đã biến thành gấu rồi sao? Bác hàng xóm sau 1 lúc ngỡ ngàng thì hoảng hốt túm ngay lấy một chiếc gậy gần đó, rồi bác đẩy em về phía chuồng nhốt những con gấu của nhà bác. Em không chịu vào cái chuồng sắt han gỉ lúc nào cũng nhơm nhớp nước ấy, em quay đầu định chạy thì chợt nhìn thấy cây gậy to tướng trên tay bác, em sợ quá đành phải bước vào chuồng, bác liền chốt chặt ngay cửa lại. Những con gấu trong chuồng dạt vào một góc ngó em chăm chăm, em cũng hoảng sợ lắm, cứ đứng thu lu 1 góc, chợt em nghe thấy 1 giọng nói nhẹ nhàng cất lên: -Bạn mới tới à? em giật mình nhìn vào mấy con gấu thì thấy một con đang gừ gừ khe khẽ trong miệng, em gật gật đầu xác nhận rồi tự nhiên thấy mình cũng đang gừ gừ kể lại câu chuyện lúc nãy và tụi gấu đều nghe rất chăm chú. Nghe xong tất cả đều tiến về phía em, chúng đưa những cái mõm mềm mềm âm ấm cọ cọ vào lưng, vào cổ em như muốn chào đón, như muốn sẻ chia làm em thấy rất dễ chịu. Rồi bác hàng xóm xuất hiện với 1 chậu đầy cháo, bác mở cửa chuồng đẩy chậu cháo vào, ngày thường em vẫn nhìn thấy cảnh này từ bên ngoài, thấy những con gấu lao vào ăn cháo rất hăng hái, nhưng hôm nay chúng ý tứ đứng lại như có ý chờ em, 1 con bảo:- Cậu chắc là đói rồi, cậu ăn trước đi! Những con khác cũng gật đầu, em tiến về chậu cháo, rồi cúi xuống nếm thử: – Ôi trời, cái gì thế này, đây mà cũng gọi là cháo à, sao dở thế này mà những con gấu kia ngày nào cũng ăn được nhỉ? em rơm rớm nước mắt lùi lại nói: -Thôi các bạn ăn đi, chắc các bạn quen ăn thứ này hơn tớ! Bác hàng xóm thấy vậy liền đi vào nhà, một lúc sau quay lại với một đống hoa quả trên tay, bác thả vào chỗ em đang nằm, thế là em cũng có đồ để nhấm nháp. Đêm đến, những người bạn mới nằm sát bên em, ghé những cái lưng ấm áp như muốn che chở ủ ấm cho em, em cũng cố quài bàn tay ngắn ngủn của mình ra để gác lên lưng 1 bạn, bạn ý gừ gừ tỏ ý rất là sung sướng. Ngày hôm sau, vào buổi sáng sớm, một chuyện thật là khủng khiếp đã sảy ra, có mấy người thanh niên lại gần chuồng gấu cùng với bác hàng xóm, những con gấu trong chuồng run rẩy sợ hãi, chúng kêu lên thảng thốt: – Trời ơi, họ lại đến rồi, sắp bị đau đớn rồi các bạn ơi! Cửa chuồng mở ra, một người bước vào với ống tiêm lăm lăm ở tay, ống tiêm ấy cắm ngay vào người bạn gấu hôm qua em vừa gác tay lên, bạn ý từ từ ngã xuống, lịm đi. Mấy người thanh niên liền vào khiêng bạn ấy ra, họ đặt bạn ấy nằm dài trên 1 tấm phản gỗ, rồi máy móc, rồi dây dẫn, rồi những que sắt nhọn đâm vào người bạn ấy, một thứ nước màu xanh lá cây nhàn nhạt chảy ra từ người bạn ấy vào trong đường ống rồi rơi xuống 1 cái bình nhỏ, những con gấu trong chuồng kêu thét lên, em cũng run lẩy bẩy không thể đứng vững được nữa. Một người trong số đám thanh niên chợt nhìn thấy em, anh ta hỏi bác chủ nhà: – Con này mới hả bác? Bác e dè gật đầu, anh ta liền cười ha hả: -Thế thì mật của nó bán được giá lắm đấy, làm luôn hôm nay đi! – Không, con này ko được đụng đến, để xem thế nào đã! Bác hàng xóm quát lên. Đám thanh niên đã xong việc, họ thu dọn đồ nghề rồi khiêng bạn gấu trở lại chuồng, bạn ấy nằm im mãi một lúc lâu rồi mới từ từ tỉnh dậy, nước mắt chảy vòng quanh đôi mắt đen tròn ngơ ngác: -Đau quá, tôi đau quá, cứu tôi với! Bạn ý rên rỉ. Ngày hôm sau, đám thanh niên lại đến, em nghe thấy họ nói với nhau: – Xử lý nhanh lên, ông ấy đang đi chợ mua đồ ăn cho gấu! Họ nhìn em chăm chú, rồi cửa chuồng lại mở như hôm qua, lại 1 người bước vào với ống tiêm to tướng ở tay, anh ta bước về phía em, em kêu thét lên: – Đừng, các người đừng làm như thế, các người thật là độc ác! em giãy giụa, đạp chân thùm thụp… Một giọng nói quen thuộc ấm áp cất lên: – Con ơi, tỉnh dậy đi, ban ngày nghịch nhiều quá nên đêm lại mơ dữ đây mà! một bàn tay mát dịu đặt lên vầng trán đầm đìa mồ hôi của em. Ôi, mẹ! Hóa ra đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ thật là khủng khiếp. Em ôm chặt lấy mẹ, thổn thức: – Mẹ ơi, hôm nào họp tổ dân phố, mẹ hãy đề nghị mọi người nói chuyện với bác hàng xóm nuôi gấu cạnh nhà mình nhé, những con vật đó hiền lành lắm, chúng không có tội, mẹ nói bác ý đừng hành hạ chúng, đừng lấy mật của chúng nữa nhé, mẹ cùng với mọi người hãy bảo vệ chúng mẹ nhé!

Nguồn Đàogiatrang's Blog