Chao ôi đối với những người ở quanh ta nhân vật nào thực hiện lời nói trong đoạn văn trên

Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây

Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:

Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương... Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận. Tôi giấu giếm vợ tôi, thỉnh thoảng giúp ngấm ngầm lão Hạc. Nhưng hình như lão cũng biết vợ tôi không ưng giúp lão. Lão từ chối tất cả những cái gì tôi cho lão. Lão từ chối một cách gần như là hách dịch. Và lão cứ xa tôi dần dần...

Câu 1: Đoạn văn trên trích trong văn bản nào? Tác giả? Thể loại?

Câu 2: Tìm các câu ghép trong đoạn trích trên?

Dưới đây là một vài câu hỏi có thể liên quan tới câu hỏi mà bạn gửi lên. Có thể trong đó có câu trả lời mà bạn cần!

Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta , nếu không cố tình mà tìm hiểu họ, thì ta chỉ thấy ho gàn dở , ngu ngốc, bần tiện, xấu xa , bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương...Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi.Một người đau chân có lúc nào quueen được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì dến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, đau buồn , ích kỉ che lấp mất.Tôi biết vậy nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận. Tôi giấu giếm vợ tôi, thỉnh thoảng giúp ngấm ngầm lão Hạc. Nhưng lão vợ tôi không ưng giúp lão. Lão từ chối tất cả những gì tôi cho lão. Lão từ chối một cách gần như hách dịch. Và lão cứ xa tôi dần dần...

Em hiểu ý kiến trên ntn ? Bắng sự hiểu biết về truyện ngắn lão Hạc hãy chứng minh

Đọc đoạn văn sau:

"Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi...toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương...Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn không nỡ giận."

[Lão Hạc, Nam Cao]

Đoạn văn trên chủ yếu nói lên điều gì về con người ông giáo?

A. Có cái nhìn hẹp hòi đối với con người và cuộc sống nói chung.

B. Có một thái độ sống, một cách ứng xử mang tinh thần nhân đạo đối với con người.

C. Bênh vực, bao che đối với hành động từ chối giúp đỡ lão Hạc của vợ mình.

D. Thương hại đối với lão Hạc và những người như lão Hạc.

"Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ nhìn thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi...toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; ko bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; ko bao giờ ta thương... Vợ tôi ko ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác nữa đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỷ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận"                      a. Lời văn trong đoạn trích trên của ai?                                                            b. Người ấy đang thuyết phục ai?       c. Thuyết phục điều gì?                         Mỏi tay quá ac nào giúp e vs T_T

Mọi người ơi !giúp em với [ đang cần gấp , sáng mai phải nộp ]

cho đoạn văn : " Chao ôi ! Đối với những người ở quanh ta , nếu ta không cố tìm mà hiểu họ , thì ta chỉ thấy họ gàn dở , ngu ngốc , bần tiện , xấu xa , bỉ ổi , ... toàn những cớ đẻ cho ta tàn nhẫn ; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương ; không bao giờ ta thương ... Vợ tôi không ác , nhưng thị khổ quá rồi . Một người đau chân có lúc náo quên được cái chân đau của mình đẻ nghĩ đén 1 việc gì khác đâu ? Khi người ta khổ qua thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa . Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng , buồn đau , ích kỉ che lấp mắt . "

' Ngữ văn 8 tập 1 - Nhà xuất bản giáo dục Hà Nội '

1. đoạn văn trên trích trong tác phẩm nào ? của ai ?

2. tác phẩm được ra đời trong giai đoạn , lịch sử nào ?

3. Những suy nghĩ trong đoạn văn trên của nhân vật nào ?

4. phương thức biểu đạt chính của đoạn văn trên là gì ?

5. phân tích câu : " Vợ tôi không ác nhưng Thị khổ quá rồi "

6. nêu nội dung chính của đoạn văn trên .

7. từ : ' chao ôi ' thuocj từ loại gì ? đật 1 câu có từ chao ôi

8. từ nội dung của đoạn văn trên , em có suy nghĩ gì về cách nhìn nhận đánh giá con người trong xã hội hiện nay ?

Câu 1. Đọc đoạn văn sau đây“Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà hiểu họ, thì ta chỉthấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi.... toàn là những cớ để cho ta tàn nhẫn;không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương.... Vợ tôikhông ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có bao giờ quên được cái chân đaucủa mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng cònnghĩ tới ai được nữa. Cái bản tính tốt đẹp của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, íchkỉ che lấp mất. Tôi biết vậy nên chỉ buồn chứ không nỡ giận.”Đoạn văn trên chủ yếu nói lên điều gì về nhân vật ông giáo?A. Bênh vực, bao che đối với hành động từ chối giúp đỡ lão Hạc của vợ mình.B. Có một thái độ sống, một cách ứng xử mang tinh thần nhân đạo đối với con người.C. Thương hại đối với lão Hạc và những con người như lão Hạc.D. Có cái nhìn hẹp hòi với con người và cuộc sống nói chung.Câu 2. Câu văn: “Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà hiểu họ, thì ta chỉthấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi.... toàn là những cớ để cho ta tàn nhẫn;không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương....” sửdụng phép tu từ nào?A. Liệt kê B. So sánh C. Ẩn dụ D. Nhân hóaCâu 3. Những từ in đậm trong câu văn trên được xếp vào trường từ vựng nào?A. Trí tuệ của con ngườiB. Tính cách của con ngườiC. Tình cảm của con ngườiD. Năng lực của con ngườiCâu 4. Nội dung chính của đoạn văn sau là gì?“Hỡi ơi lão Hạc! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết.... Một conngười như thế ấy!.... Một người đã khóc vì trót lừa một con chó!.... Một người nhịn ăn đểtiền lại làm ma, bởi không muốn liên lụy đến hàng xóm, láng giềng.... Con người đángkính ấy bây giờ cũng theo gót Binh Tư để có ăn ư? Cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày mộtthêm đáng buồn....”A. Sự trách cứ lão Hạc của ông giáo khi nghe Binh Tư kể chuyện.B. Sự mâu thuẫn trong việc làm và lời nói của lão Hạc.C. Sự tha hóa trong nhân cách của lão Hạc.D. Sự ngỡ ngàng và chua chát của ông giáo khi nghe Binh Tư kể chuyện.Câu 5. Dấu chấm lửng được sử dụng nhiều lần trong đoạn văn trên có tác dụng gì?A. Thể hiện sự ngập ngừng, ngỡ ngàng, đau đớn trong lòng ông giáo.

B. Ngụ ý rằng còn nhiều điều ông giáo biết về lão Hạc mà chưa kể hết.

C. Làm giãn nhịp điệu câu văn.D. Cả A,B,C đều đúng.Câu 6. Nhận định nào sau đây nói đầy đủ nhất dụng ý của tác giả khi viết về cái đói vàmiếng ăn trong truyện “Lão Hạc”.A. Cái đói và miếng ăn là một sự thật bi thảm, ám ảnh nhân dân ta suốt một thời giandài.B. Cái đói và miếng ăn là một thử thách để phân hóa tính cách và phẩm giá của conngười.C. Cái đói và miếng ăn có nguy cơ làm cho nhân tính của con người bị tha hóa vàbiến chất.D. Cả ba ý kiến trên đều đúng.Câu 7. Ngoài chức năng chính là dùng để hỏi, câu nghi vấn còn dùng để làm gì?A. Để cầu khiếnB. Để khẳng định hoặc phủ địnhC. Để biểu lộ tình cảm, cảm xúc.D. Cả A,B,C đều đúng.Câu 8. Câu nghi vấn nào dưới đây không được dùng để hỏi?A. Thế bây giờ làm thế nào? Mợ tôi biết thì chết.B. Còn gì buồn hơn chính mình lại chán mình?C.Tại sao anh ta lại không tiễn mình ra tận xe nhỉ?D. Cậu muốn tụi mình chơi lại trò chơi ngày hôm qua hả?Câu 9. Câu nghi vấn dưới đây được dùng để làm gì?“Một người đau chân có bao giờ quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến mộtcái gì khác đâu?”A. Khẳng địnhB. Đe dọaC. HỏiD. Bộc lộ tình cảm, cảm xúc.Câu 10. Câu văn “Cái bản tính tốt đẹp của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉche lấp mất” thuộc kiểu câu nào xét về cấu tạo

A. Câu đơn B. Câu ghép C. Câu mở rộng thành phần D. Câu rút gọn.

trong tác phẩm " lão hạc " Nam cao viết " Chao ôi! đối với những người xung quan ta , nếu ta không cố mà tìm hiểu họ , thì ta chỉ thấy họ gàn dở ,ngu ngốc, bần tiện , xấu xa , bỉ ổi...toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương không bao giờ ta thương...cái bản tín tốt của người ta bị những nỗi lo lắng , buồn đau , ích kỉ che lấp mất..."

Em hiểu ý kiến trên như thế nào ? từ các nhân vật lão hạc , ông giáo , vợ ông giáo , binh tư , em hãy làm sáng tỏ nhận định trên

Chỉ ra thán từ trong các câu dưới đây.

a] Đột nhiên lão bảo tôi:

- Này ! Thằng cháu nhà tôi, đến một năm nay, chẳng có giấy má gì đấy, ông giáo ạ!

À! Thì ra lão đang nghĩ đến thằng con lão.

b] – Con chó là của cháu nó mua đấy chứ!... Nó mua về nuôi, định để đến lúc cưới vợ thì giết thịt…

Ấy! Sự đời lại cứ thường như vậy đấy. Người ta định rồi chẳng bao giờ người ta làm được.

c] – Vâng! Ông giáo dạy phải! Đối với chúng mình thì thế là sung sướng.

d] Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi… toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn […].

e] Hỡi ơi lão Hạc! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết…

Video liên quan

Chủ Đề