Tại sao phe phát xít thất bại phe Đồng minh thắng lợi

Mục lục

  • 1 Nguồn gốc và hình thành
  • 2 Những quốc gia thuộc khối Đồng Minh
  • 3 Xem thêm
  • 4 Tham khảo
  • 5 Liên kết ngoài

Nguồn gốc và hình thànhSửa đổi

Bài chi tiết: Nguyên nhân xảy ra Chiến tranh thế giới thứ hai và Tam cường [Thế chiến thứ hai]

Nguồn gốc của khối Đồng Minh bắt nguồn từ Khối Đồng Minh thời Thế chiến thứ nhất và sự hợp tác của các cường quốc thắng trận tại Hội nghị Hòa bình Paris năm 1919. Nước Đức đế quốc không bằng lòng ký Hòa ước Versailles. Tính hợp pháp của chế độ Cộng hòa Weimar mới bị lung lay.

Với việc thị trường chứng khoán phố Wall sụp đổ năm 1929 và tiếp theo cuộc Đại khủng hoảng, bất ổn chính trị ở châu Âu tăng vọt trong đó có sự gia tăng trong việc hỗ trợ chủ nghĩa phục thù dân tộc ở Đức, họ đổ lỗi cho mức độ nghiêm trọng của cuộc khủng hoảng kinh tế lên Hòa ước Versailles. Đến đầu những năm 1930, Đảng Công nhân Đức Quốc gia Xã hội chủ nghĩa do Adolf Hitler lãnh đạo đã trở thành phong trào phục thù thống trị ở Đức, Hitler và phe Quốc xã đã giành được quyền lực vào năm 1933. Chính quyền Đức phát xít yêu cầu hủy bỏ ngay lập tức bản hòa ước và đưa ra yêu sách đối với nước Áo, nơi có nhiều người Đức sinh sống và các vùng lãnh thổ thuộc Tiệp Khắc của Đức. Khả năng xảy ra chiến tranh là rất cao, và câu hỏi đặt ra là liệu nó có thể tránh được thông qua các chiến lược như nhượng bộ.

Tại châu Á, khi Nhật Bản tiến hành các chiến dịch chiếm Mãn Châu năm 1931, tổ chức quốc tế Hội Quốc Liên đã lên án hành vi xâm lược Trung Quốc. Nước Nhật đã đáp trả bằng cách rời khỏi tổ chức vào tháng 3 năm 1933. Sau bốn năm yên ổn, Chiến tranh Trung – Nhật bùng nổ vào năm 1937 với quân đội Nhật xâm chiếm Trung Quốc. Hội Quốc Liên tiếp tục lên án hành động và áp đặt các lệnh trừng phạt đối với nước này. Hoa Kỳ đặc biệt giận dữ với Nhật Bản và tìm cách hỗ trợ nước Trung Hoa Dân Quốc.

Áp phích thời chiến của Anh ủng hộ Ba Lan sau khi Đức xâm chiếm nước này [Chiến trường châu Âu]

Áp phích thời chiến của Mỹ thúc đẩy viện trợ cho Trung Quốc trong Chiến tranh Trung – Nhật [Mặt trận Thái Bình Dương]

Vào tháng 3 năm 1939, Đức xâm lược Tiệp Khắc, điều đó vi phạm Hiệp ước München mà Đức Quốc xã đã kí kết sáu tháng trước đó, và chứng minh rằng chính sách nhượng bộ là một thất bại. Anh và Pháp quyết định rằng Hitler không có ý định duy trì các thỏa thuận ngoại giao và đáp trả bằng cách chuẩn bị cho cuộc chiến tranh. Vào ngày 31 tháng 3 năm 1939, Anh thành lập Liên minh quân sự Anh – Ba Lan trong nỗ lực ngăn chặn một cuộc tấn công của Đức vào đất nước này. Trước đó, người Pháp đã liên minh với Ba Lan kể từ năm 1921. Liên Xô thì tìm kiếm một liên minh với các cường quốc phương Tây, nhưng Hitler đã chấm dứt nguy cơ chiến tranh với Stalin bằng cách ký Hiệp ước không xâm lược lẫn nhau vào tháng 8 năm 1939. Thỏa thuận đã bí mật phân chia các quốc gia độc lập ở Đông Âu giữa hai cường quốc và đảm bảo cung cấp đủ dầu cho cỗ máy chiến tranh của Đức. Vào ngày 1 tháng 9 năm 1939, Đức tiến đánh Ba Lan; hai ngày sau, Anh và Pháp tuyên chiến với Đức. Tiếp theo đó, vào ngày 17 tháng 9 năm 1939, Liên Xô tấn công Ba Lan từ phía đông. Chính phủ lưu vong Ba Lan được thành lập và nó tiếp tục là một trong những đồng minh, một mô hình theo sau bởi các quốc gia bị chiếm đóng khác. Sau một mùa đông yên ổn, Đức vào tháng 4 năm 1940 đã xâm chiếm và nhanh chóng đánh bại lần lượt các nước Tây Âu như Đan Mạch, Na Uy, Bỉ, Hà Lan và Pháp. Anh và đế chế của nó một mình chống lại Hitler và Mussolini. Vào tháng 6 năm 1941, Hitler đã xé bỏ thỏa thuận không xâm lược với Stalin và mở các cuộc tấn công vào Liên bang Xô viết. Vào tháng 12, Nhật Bản tấn công Hoa Kỳ và Anh. Các phe chính của Thế chiến II được hình thành.

Những quốc gia thuộc khối Đồng MinhSửa đổi

Sau khi Đức Quốc Xã chiếm Ba Lan

  • Ba Lan: 1/9/1939
  • Anh Quốc: 3/9/1939
  • Pháp: 3/9/1939
  • Úc: 3/9/1939
  • New Zealand: 3/9/1939
  • Nepal: 4/9/1939
  • Nam Phi: 6/9/1939
  • Canada: 3/9/1939

Sau khi kết thúc chiến tranh kỳ quặc

  • Na Uy: 9/4/1940
  • Bỉ: 10/5/1940
  • Luxembourg: 10/5/1940
  • Hà Lan: 10/5/1940
  • Hy Lạp: 28/5/1940
  • Nam Tư: 6/4/1941
  • Liên Xô: 22/6/1941

Sau khi Nhật oanh tạc Trân Châu Cảng

  • Panama: 7/12/1941
  • Costa Rica: 8/12/1941
  • Cộng hòa Dominica: 8/12/1941
  • El Salvador: 8/12/1941
  • Haiti: 8/12/1941
  • Honduras: 8/12/1941
  • Nicaragua: 8/12/1941
  • Hoa Kỳ: 8/12/1941
  • Trung Quốc: 9/12/1941
  • Guatemala: 9/12/1941
  • Cuba: 9/12/1941
  • Đại Hàn Dân Quốc: 10/12/1941
  • Tiệp Khắc: 16/12/1941

Sau ngày ký kết Hiến chương Đại Tây Dương

  • México: 22/5/1942
  • Brasil: 22/8/1942
  • Ethiopia: 14/12/1942
  • Iraq: 17/1/1943
  • Bolivia: 7/4/1943
  • Iran: 9/9/1943
  • Ý: 13/10/1943 [trước theo khối Trục]
  • Colombia: 26/11/1943
  • Liberia: 27/1/1944

Sau ngày đổ bộ Normandie

  • România: 25/8/1944 [trước theo khối Trục]
  • Bulgaria: 8/9/1944 [trước theo khối Trục]
  • San Marino: 21/9/1944
  • Albania: 26/10/1944
  • Hungary: 20/1/1945 [trước theo khối Trục]
  • Bahawalpur: 2/2/1945
  • Ecuador: 2/2/1945
  • Uruguay: 7/2/1945
  • Peru: 12/2/1945
  • Uruguay: 15/2/1945
  • Venezuela: 15/2/1945
  • Thổ Nhĩ Kỳ: 23/2/1945
  • Liban: 27/2/1945
  • Ả Rập Xê Út: 1/3/1945
  • Phần Lan: 3/3/1945
  • Argentina: 27/3/1945
  • Chile: 11/4/1945
  • Mông Cổ: 9/8/1945
  • Việt Minh: 19/8/1945

Loạt ảnh tư liệu về trận đánh lịch sử Stalingrad trong Thế chiến 2

VOV.VN - Trận đánh Stalingrad là một trong các chiến dịch bản lề trong Thế chiến 2. Trận đánh đẫm máu nhất lịch sử chiến tranh kết thúc vào ngày 3/2/1943.

Diễn biến trận đánh Stalingrad đẫm máu nhất lịch sử

VOV.VN - Trận Stalingrad giữa phát xít Đức và Hồng quân Liên Xô được coi là đẫm máu nhất không chỉ trong Thế chiến 2 mà còn cả trong lịch sử nhân loại.

Những toan tính chính trị khác nhau của các bên trong phe chiến thắng đã khiến các tướng Đức bại trận phải ký văn bản đầu hàng hai lần sau khi Hitler đã tự sát. Kể từ đó cho đến nay, châu Âu và Nga hàng năm kỷ niệm Ngày Chiến thắng phát xít vào hai ngày khác nhau.

Alfred Jodl, Tổng tham mưu trưởng Các lực lượng vũ trang Đức [thứ hai từ phải sang] ký "Đạo luật đầu hàng quân sự" vô điều kiện và lệnh ngừng bắn vào ngày 7/5/1945. Ảnh: Getty Images

Vào ngày 7/5/1945, Đức ký kết đầu hàng vô điều kiện quân Đồng minh ở Reims, Pháp, kết thúc Thế chiến II và Đệ tam Quốc xã. Hay sự kiện đó đã xảy ra vào ngày 9/5 tại Berlin?

Do khác biệtý thức hệ, cuộc đua tranh giữa Liên Xô và các nước Đồng minh, cộng với bài học để lại từ cuộcChiến tranh thế giới thứ nhất, nước Đức thực sự đã phải đầu hàng hai lần.

Khi một chiến thắng của lực lượng Đồng minh đang trở nên ngày càng chắc chắn vào năm 1944 và 1945, Mỹ, Pháp và Anh đã nảy ra những ý tưởng về các điều khoản đầu hàng của Đức. Nhưng tới thời điểm Adolf Hitler tự tử trong boongke ở Berlin vào ngày 30/4/1945, thì vẫn chưa rõ việc ký kết đầu hàng quân sự hay chính trị sẽ được dàn xếp ra sao.

Trước đó, Hitler đã chỉ định Đô đốc hải quân Karl Dönitz, một phần tử phát xít hăng hái, làm người kế vị trong trường hợp hắn ta chết. Nhưng không phải Dönitz được giao phó để lãnh đạo một nước Đức mới, mà là chịu trách nhiệm dàn xếp một cuộc giải thể của chế độ phát xít. Ông ta nhanh chóng cử Alfred Jodl, Tổng tham mưu trưởng Bộ Tư lệnh Các Lực lượng Vũ trang Đức, tới trụ sở của Tướng Mỹ Dwight Eisenhower ở Reims [Pháp], để đàm phán đầu hàng toàn bộ lực lượng Đức.

Hitler [phải] quan sát Dinh Thủ tướng Đức bị phá huỷ ở Berlin vào tháng 4/1945, không lâu trước khi hắn tự sát. Ảnh: AP

Ban đầu Dönitz hy vọng các cuộc đàm phán sẽ cho ông ta thêm thời gian để đưa càng nhiều càng tốt người và quân đội Đức ra khỏi đường tiến quân của người Nga ở mặt trận phía Đông. Dönitz cũng hy vọng thuyết phục được Mỹ, Anh và Pháp, tất cả những bên không tin tưởng Liên Xô, sẽ quay sang chống lại Liên Xô để Đức có thể tiếp tục cuộc chiến trên mặt trận đó. Nhưng Eisenhower đã nhìn thấu mưu đồ của hắn và nhất quyết đòi Jodl ký ngay một văn bản đầu hàng vô điều kiện, không qua đàm phán.

Vì thế vào lúc 2h41 ngày 7/5, Alfred Jodl đã đại diệnĐức, ký “Đạo luậtđầu hàng quân sự” vô điều kiệnvới Tổng tham mưu trưởng Bộ Chỉ huy Tối cao lực lượng Đồng minh – tướng Mỹ Walter Bedell Smith, trong khitướng Nga Ivan Susloparov và tướng Pháp Francois Sevez ký chứng thực.

Tướng Đức Alfred Jodl ký đầu hàng tại trụ sở của tướng Mỹ Eisenhower ở Rheims, Pháp ngày 7/5/1945. Bên trái là Tướng Wilhelm Oxenius đại diện Không quân Đức và bên phải là Hans-Georg von Friedeburg, đại diện Hải quân Đức. Ảnh: AP

Trước đó, Susloparov đã gửi điện khẩn về Moskva xin chỉ thị, nhưng đến giờ ký ông vẫn chưa nhận đượchồi âm. Susloparov quyết định ký Đạo luật đầu hàng, để tránh việcquân đội Đức sẽ tiếp tục chiến đấu chỉ chống lại Hồng quân Liên Xô.

Cũng theo văn bản đầu hàng, một lệnh ngừng bắn sẽ có hiệu lực vào lúc 23h01 theo giờ Trung Âu ngày 8/5.

Khi nghe tin Jodl đã ký kết đầu hàng vô điều kiện toàn bộ lực lượng Đức ở Reims [Pháp], lãnh đạo Liên Xô Joseph Stalin đã rất tức giận. Stalin cho rằng Liên Xô mới là bên chịu mất mát, hy sinh lớn nhất về cả quân đội và thường dân trong chiến tranh, nên vị chỉ huy quân sự quan trọng nhất của họ phải là người có quyền chấp nhận cho Đức đầu hàng, thay vì chỉ một sĩ quan Liên Xô chứng kiến lễ ký ở Reims.

Stalin cũng phản đối rằng Jodl không phải là quan chức quân sự cấp cao nhất của Đức để có quyền ký văn bản đầu hàng - một lập luận thuyết phục hầu hết lực lượng Đồng minh, vì tất cả họ vẫn còn nhớ bài học ký kết đình chiến kết thúc Thế chiến 1 đã giúp reo rắc mầm mống cho cuộc chiến thế giới tiếp theo ra sao. Năm 1918, khi đứng bên bờ vực thất bại, Đế quốc Phổ sụp đổ và được thay thế bằng một nước cộng hòa nghị viện. Matthias Erzberger, tân Bộ trưởng ngoại giao Đức, đã ký hiệp định đình chiến Compiègne, trong đó Berlin chấp nhận đầu hàng vô điều kiện. Quyết định đầu hàng này là một cú sốc với hầu hết người dân Đức, những người được thông tin là quân đội của họ vẫn đang trên đà chiến thắng. Do đó, nhiều tin đồn bắt đầu lan truyền rằng chính phủ dân sự mới của Đức đã “đâm sau lưng” quân đội. Erzberger cuối cùng bị giết hại vì mối ngờ vực này khi các đảng viên đảng Quốc xã Mới tìm cách giành lại quyền lực.

Tham mưu trưởng Không quân Đức Stumpf, Thống chế Đức Wilhelm Keitel [giữa] và Đô đốc Friedeburg tới tổng hành dinh Hồng quân ở Berlin trước lễ ký đầu hàng lần thứ hai, ngày 8/5/1945. Ảnh: History

Lãnh đạo Xô viết Stalin lập luận rằng việc cho phép Jodl đầu hàng toàn bộ lực lượng Đức trong Thế chiến II có thể mở ra một mối nghi ngờ “đâm sau lưng” mới nhằm vào Dönitz, vốn là nguyên thủ quốc gia dân sự của Đức khi đó. Lo ngại rằng Đức có thể một lần nữa tuyên bố việc ký kết đầu hàng là bất hợp pháp nếu bất cứ ai ngoài Thống chếWilhelm Keitel - Chỉ huy tối cao của tất cả các lực lượng Đức, đích thân ký vào văn bản, các lãnh đạo phe Đồng minh quyết định thực hiện lại việc ký kết đầu hàng.

Vào ngày 8/5, Thống chếĐức Keitel di chuyển đến Karlshorst, ngoại ô Berlin, để ký vào văn bản đầu hàng trước Nguyên soái Liên Xô Georgy Zhukov và một phái đoàn nhỏ các nước Đồng minh. Nhưng Keitel đã đưa ra một đề nghị, mong muốn bổ sung một điều khoản cho phép binh sĩ của mình thời gian ân hạn ít nhất là 12 tiếng để đảm bảo họ nhận được lệnh ngừng bắn trước khi phải đối mặt với bất kỳ hình phạt nào vì tiếp tục chiến đấu. Nguyên soái Zhukov cuối cùng chỉ chấp nhận đưa ra một lời hứa bằng lời nói chứ không bổ sung điều khoản. Do sự chậm trễ, văn kiện đầu hàng đã không được ký cho đến sau khi lệnh ngừng bắn bắt đầu có hiệu lực, vào lúc đã bước sang ngày 9/5.

Thống chế ĐứcWilhelm Keitel ký văn kiện đầu hàng tại Berlin khi đã bước sang ngày 9/5/1945. Ảnh: History

Buổi lễ ký kết Đạo luật đầu hàng lần thứ hai diễn ra tại một trong số ít các tòa nhà còn sót lại ở thành Berlin đổ nát. Đại diện chính thức bên phe chiến thắng làNguyên soái Liên Xô Zhukov, trong khi đại diện Bộ Tư lệnh tối cao của Lực lượng viễn chinh Đồng minh - Nguyên soái Không quân William Tedder [Anh], Tướng Không quân Mỹ Carl Spaatz và Tư lệnh Quân đội Pháp, Tướng Jean Latre de Tassigny có mặt với tư cách nhân chứng; Đại diện bên bại trậnlà Tham mưu trưởng Bộ Tư lệnh tối cao Quân đội Đức - Thống chế Wilhelm Keitel, trong khi Tham mưu trưởng Không quân, tướng Hans Jürgen Stumpf và Đô đốc Friedeburg làm chứng.

Do những tranh cãi từ việc ai đặt bút ký bên phe Đồng minh vàcác văn bản phải soạn đi soạn lại, dịch ra ba bản tiếng Đức, Anh và Nga nên khi lễ ký kết thúc thì đã là ngày 9/5 mặc dù văn bản vẫn đề ngày 8/5.

Kể từ đó đến nay, Nga và nhiều nướckỷ niệm ngày 9/5 là Ngày Chiến thắng phát xít, trong khi với một sốnước, Ngày Chiến thắng được tổ chức vào 8/5, ngày lệnh ngừng bắn chính thức bắt đầu.

Thu Hằng/Báo TIn tức [National Geographic, BBC]

75 năm chiến thắng phát xít: Những câu chuyện vượt thời gian của các cựu binh Mỹ

Năm nay, đúng vào dịp kỷ niệm 75 năm ngày chiến thắng hoàn toàn của phe đồng minh, gồm Liên Xô, Mỹ, Anh và Pháp chống lại phát xít Đức, chấm dứt Chiến tranh Thế giới thứ hai tại châu Âu [8/5/1975-8/5/2020], nhiều nước đã không thể tổ chức được các hoạt động kỷ niệm lớn để tưởng nhớ sự kiện quan trọng do họ đang phải vật lộn trong một cuộc chiến toàn cầu hoàn toàn khác - đó là cuộc chiến chống lại một loại virus giết người siêu nhỏ có tên SARS-CoV-2 gây bệnh COVID-19.

Chia sẻ:

Từ khóa:

Video liên quan

Bài Viết Liên Quan

Toplist mới

Bài mới nhất

Chủ Đề