Trong nnlt python, biểu thức số học nào sau đây là hợp lệ?
Hầu hết các câu lệnh mà bạn viết trong Python sẽ chứa các biểu thức. Một ví dụ đơn giản của một biểu thức là 2 + 3. Một biểu thức có thể được chia thành các toán tử và toán hạng. Show Toán tử là chức năng thực hiện một việc gì đó và có thể được biểu thị bằng các ký hiệu như ( +, – , x, / ) hoặc bằng các từ khóa đặc biệt. Toán tử yêu cầu một số dữ liệu để hoạt động và dữ liệu đó được gọi là toán hạng . Trong trường hợp này, 2 và 3 là các toán hạng. Toán tử số họcBài viết này sẽ xem xét ngắn gọn về các toán tử và cách sử dụng của chúng. Lưu ý: bạn có thể đánh giá các biểu thức được đưa ra trong các ví dụ bằng cách sử dụng trình thông dịch tương tác. Ví dụ: để kiểm tra biểu thức 2 + 3, hãy sử dụng lời Python Prompt để thực hiện: Dưới đây là tổng quan nhanh về các toán tử có sẵn:
Viết tắt cho biểu thức toán họcKhi chạy một hoạt động toán học trên một biến và sau đó gán kết quả của hoạt động trở lại biến đó, trong trường hợp này có cách viết tắt cho các hoạt động như vậy: a = 2 a = a * 3có thể được viết như: a = 2 a *= 3Thứ tự ưu tiên của các toán tử trong PythonNếu bạn có một biểu thức như 2 + 3 * 4, thì thứ tự ưu tiên luôn luôn là nhân chia trước cộng trừ sau. Điều này có nghĩa là toán tử nhân có độ ưu tiên cao hơn toán tử cộng. Bảng sau đây đưa ra thứ tự ưu tiên cho Python, từ mức ưu tiên thấp nhất (ràng buộc ít nhất) đến mức ưu tiên cao nhất (ràng buộc nhất). Điều này có nghĩa là trong một biểu thức đã cho, trước tiên Python sẽ đánh giá các toán tử và biểu thức thấp hơn trong bảng trước các biểu thức được liệt kê cao hơn trong bảng. Sẽ tốt hơn nhiều khi sử dụng dấu ngoặc đơn cho các toán tử nhóm và toán hạng một cách thích hợp để chỉ định rõ ràng mức độ ưu tiên. Điều này làm cho chương trình dễ đọc hơn.
Các toán tử có cùng mức ưu tiên được liệt kê trong cùng một hàng trong bảng trên. Ví dụ, +và -có quyền ưu tiên tương tự. Thay đổi thứ tự ưu tiênĐể làm cho các biểu thức dễ đọc hơn, chúng ta có thể sử dụng dấu ngoặc đơn. Ví dụ, 2 + (3 * 4)chắc chắn là dễ hiểu hơn so với 2 + 3 * 4 yêu cầu kiến thức về các ưu tiên toán tử. Như với mọi toán tử khác, các dấu ngoặc đơn nên được sử dụng hợp lý (không lạm dụng nó) và không nên dư thừa, như sau (2 + (3 * 4)). Có một lợi thế bổ sung cho việc sử dụng dấu ngoặc đơn – nó giúp chúng ta thay đổi thứ tự ưu tiên. Ví dụ, nếu muốn thực hiện phép cộng trước khi thực hiện phép nhân, thì bạn có thể viết như sau (2 + 3) * 4. Kết hợpCác toán tử thường được liên kết từ trái sang phải. Điều này có nghĩa là các toán tử có cùng mức ưu tiên được đánh giá theo cách từ trái sang phải. Ví dụ, 2 + 3 + 4 tương đương với là (2 + 3) + 4. Biểu thứcVí dụ (tạo một file mới expression.py): length = 5 breadth = 2 area = length * breadth print('Area is', area) print('Perimeter is', 2 * (length + breadth))Đầu ra: $ python expression.py Area is 10 Perimeter is 14Bạn đã thấy cách sử dụng các toán tử, toán hạng và biểu thức – đây là các khối cơ bản của bất kỳ chương trình nào. Tiếp theo, chúng ta sẽ xem cách sử dụng những thứ này trong các chương trình của chúng ta bằng cách sử dụng các câu lệnh. |