Đá cá lăn dưa nghĩa là gì

Thời đại của mạng xã hội lên ngôi, tiếng lóng càng tỏ ra “vi diệu”. Tiếng lóng hầu như có mặt khắp mọi nơi, với mọi đối tượng. Người ta thoải mái vô tư xài tiếng lóng mà có đôi khi không hiểu nghĩa gốc của nó là gì, xuất phát từ đâu.

Người Sài Gòn sống trong các thập niên bảy mươi của thế kỷ 20 đổ về trước hẳn ai cũng quen thuộc với cụm từ “bỏ qua đi Tám”. Từ sau 1975, cụm từ này dần dần bị quên lãng, nay ít còn ai sử dụng.

Tại sao lại không phải là hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy…  hay chín, mười, mà là tám? Mỗi người giải thích theo một kiểu nhưng không ai dám bảo đảm rằng kiến giãi của mình là chính xác nhất.

Tuy nhiên, phần luận giãi sau đây có thể được xem là thú vị, có lớp lang, nghe xuôi tai hơn hết thảy:

“Thời đó, cách xưng hô thứ bậc trong xã hội rất phổ biến và phần nào phản ánh vị trí xã hội, giai cấp… một cách khá suồng sã và dễ chấp nhận.

Đứng trên hết là các “quan lớn” người Pháp hoặc các quan triều nhà Nguyễn, thành phần này thì không “được” xếp thứ bậc vì giới bình dân hầu như không có cơ hội tiếp xúc đặng xưng hô hay bàn luận thường xuyên.

Kế đến là các công chức làm việc cho chính quyền, họ ít nhiều là dân có học và dân thường hay có dịp tiếp xúc ngoài đời, là cầu nối giữa họ với các thủ tục với chính quyền, hoặc đó là thành phần trí thức, đó là các “thầy Hai thông ngôn”, hay “thầy Hai thơ ký”…

Hàng thứ Ba là các thương gia Hoa Kiều, với tiềm lực tài chính hùng hậu và truyền thống “bang hội” tương trợ, liên kết chặt chẽ trong kinh doanh, các “chú Ba Tàu” nghiễm nhiên là một thế lực đáng vị nể trong mắt xã hội bình dân Sài Gòn – Chợ Lớn thời đó.

Xếp thứ Tư là các “đại ca” giang hồ, những tay chuyên sống bằng nghề đâm chém và hành xử theo luật riêng, tuy tàn khốc và “vô thiên vô pháp” nhưng khá ” tôn ti trật tự [riêng]” và “có đạo nghĩa” chứ không tạp nhạp và thiếu nghĩa khí như các băng nhóm “trẻ trâu” hiện đại. Các “anh Tư dao búa” vừa là hung thần, vừa ít nhiều lấy được sự ngưỡng mộ của giới bình dân [và cũng không ít tiểu thư khuê các] thời đó.

Thứ đến là vị trí của giới lưu manh hạ cấp hơn: các anh Năm đá cá lăn dưa, móc túi giật giỏ, hay làm cò mồi mại dâm…

Bị giới bình dân ghét hơn đám lưu manh côn đồ là các “thầy Sáu phú-lít [police]”, “thầy Sáu mã tà”, “thầy Sáu lèo”. Chức trách là giữ an ninh trật tự, chuyên thổi còi đánh đuổi giới buôn gánh bán bưng bình dân, nhưng các “thầy Sáu” này cũng không từ cơ hội vơ vét ít tiền mọn “hối lộ” của họ để “nhẩm xà” [uống trà].

Và trong giới buôn bán thì không thể thiếu chuyện vay vốn làm ăn, mặc dù Tàu hay Việt cũng đều có tổ chức cho vay. Nhưng phổ biến và “quy củ” nhất ở cấp độ trung – cao khu vực Sài Gòn – Chợ Lớn thời đó là các “anh Bảy Chà và”, các anh này là các nhà tài phiệt người Ấn, vừa giàu vừa ít bị “ghét”, vừa ít nhiều có quan hệ qua lại với giới chức người Pháp, lại làm ăn đúng luật lệ, ít thừa cơ bắt chẹt lãi suất nên khá được giới kinh doanh tín nhiệm.

Xếp thứ Tám chính là lực lượng đông đảo nhất xã hội bình dân bấy giờ: họ là giới lao động nghèo chỉ có sức lục làm vốn nuôi miệng, từ bốc vác, gánh nước bồng em, đến “sang” hơn chút xíu là phu xe kéo…

Tuy đông nhưng lại yếu thế nhất vì thất học, không có tiền như thầy Hai, anh Ba, cũng hiền lành chứ không bặm trợn phản kháng bạt mạng như các anh Tư anh Năm nên họ thường xuyên chịu sự áp bức, bắt nạt từ mọi phía.

Cách để yên thân khả dĩ nhất với họ là khuyên nhau cắn răng nhẫn nhịn, quên đi để sống: “Bỏ qua đi Tám”.

Đúng hay sai, tin hay không là tùy các bạn. Nếu có gì không vừa ý thì: “Bỏ qua đi Tám”…

  1. #1

    Ngày xưa, ở ngoài chợ mấy bà bán cá hay bày cá trong những khay lớn, hay rổ rá nia thúng gì đó ngay dưới đất. Cá thì có con còn quẫy đùng đùng và có con nằm ngay đơ thẳng… đuôi. Con nào con nấy đều trơn tuồn tuột. Bà bán cá chỉ cần quay đi quay lại vồn vã mời chào vài tiếng là đã có vài con quẫy văng ra ngoài trôi tuột đi thật xa khiến lắm khi phải đi tìm đi kiếm. Vì thế mà đám “đá cá” [thường là 2 tên] mới vờ vịt đến xem cá, xem mú rồi rình rình chỉ cần ‘sút” một cước nhè nhẹ thôi là con cá cứ thế mà tuồn tuột bắn đi “ngàn dặm”. Tên thứ nhì chỉ cần từ tốn đến “ẵm” con cá đó đi ngon ơ. Có khi phải đến chợ chiều rồi thì bà hàng cá mới phát giác bị mất cá. Tương tự như vậy, vào những ngày trước Tết thì hàng bán dưa bày hàng chồng chất như núi ở ngay dưới đất. Thỉnh thoảng dưa đổ lăn long lóc tứ tán. Đám “lăn dưa” này cử ra một tên đến hàng dưa xà xuống ngồi xổm [hay còn gọi là ngồi chồm hổm] vờ xem dưa, lựa dưa. Rình khi đông đúc không ai để ý, hắn chồm lên vờ lựa những quả dưa trên cao còn một tay thì lăn quả dưa khác luồn bên dưới cái thế ngồi chồm hổm đó để tên phía sau đỡ nhẹ đem đi. Đấy là những gì tôi hiểu về “đá cá lăn dưa”, tức là để chỉ đám lưu manh ăn lường ăn gạt. Mà dân lưu manh với đám du côn, hung dữ thì cũng chỉ là “cá mè một lứa” thôi. Chúng có sợ gì ai mà không gân cổ cãi tay đôi với mấy bà bán cá bán dưa nếu bị phát giác, vì chính tên “tiên phong” có cầm gì trong tay hắn đâu! Hắn cứ xòe hai bàn tay trắng ra mà to mồm thách thức khám người hắn đi..." Ma cô [ trước năm 1975 ] có hai cách gọi : 1 . Là những kẻ chuyên kiếm sống bằng nghề đi dẫn gái điếm cho khách làng chơi . 2. Bọn Thành Phần Thứ 3 - [Nôm na là] Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam.! Và xin cho Tôi "dài dòng" về thành phần này đôi lời :

    Thành Phần Thứ 3 [ trước 75' ]

    Để hổ trợ cho tham vọng xâm chiếm Miền Nam Việt Nam, sau khi ký kết Hiệp Ước Geneva chia đôi Việt Nam, Hồ Chí Minh cho thành lập Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam [MTGP] để dùng một số người khoa bảng thân cộng sản và tranh thủ dân miền Nam khi cộng quân miền Bắc vào xâm lăng miền Nam. Cuộc chiến leo thang, người Mỹ muốn can thiệp đưa quân vào Việt Nam nhưng bị Tổng thống Ngô Đình Diệm phản đối nên đã giết đi để thành lập chính phủ kế tiếp thân Mỹ. Và người Mỹ đã đổ quân vào Việt Nam, có lúc lên đến hơn nửa triệu quân. Võ khí Mỹ ào ạt đưa vào chiến trường. Võ khí Nga cộng, quân lương Tàu cộng liên miên tiếp tế cho cuộc xâm lăng của cộng sản Hà Nội. Để hổ trợ cho mặt trận quân sự, cộng sản Hà Nội nổ lực quấy phá hậu phương miền Nam với những cuộc biểu tình đòi chấm dứt chiến tranh, đòi Mỹ rút quân, đòi chính phủ từ chức, ngăn cản quân đội đi hành quân, với các tổ chức ngụy hòa như “Vận Động Hòa Bình Thế Giới”, như “Phong Trào Tranh Đấu Bảo Vệ Hòa Bình và Hạnh Phúc Dân Tộc”, như “Dân Tộc Tự Quyết”, như “Lực Lượng Hòa Giải Dân Tộc”. Người Mỹ thấm mệt, hay là chiến lược của họ sang trang, họ đinh rút quân khỏi Việt Nam . Người Mỹ bắt tay với Trung cộng, đi đêm với Việt cộng và hội nghị Paris thành hình. Nguyễn Văn Thiệu phản đối bị Mỹ dọa cắt viện trợ. [liệu chừng, gương Ngô Đình Diệm còn sờ sờ ra đó, thuận ta thì sống, chống ta thì chết] ! Cộng sản Hà Nội phản đối đòi những điều kiện gắt gao, bị Mỹ oanh tạc liên miên 12 ngày đêm xuống Hà Nôi, thả mìn phong tỏa cảng Hải phòng, chịu không thấu, phải thuận theo. Hiệp Định Paris đươc ký kết, người Mỹ vội vàng rút quân, cắt mọi nguồn viện trợ, mặc cho cộng sản Hà Nội đem quân vào xâm chiếm Miền Nam . Quân lực Việt Nam Cộng Hòa thiếu võ khí đạn dược, săng dầu, đành bó tay đưa đến thảm họa 30 tháng 4 năm 1975. Nhưng nếu chỉ vì bị cắt viện trợ, thì chưa chắc gì Việt Nam Cộng hòa đã bị mất mà nguyên nhân chính là những tổ chức, những phần tử đón gió, trở cờ, bọn nằm vùng, cổ động cho giải pháp Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc đem dâng Miền Nam cho cộng sản Hà Nội. TạI hội nghị Paris, với thành phần 4 bên là Hoa Kỳ, cộng sản Bắc Việt, Việt Nam Cộng Hòa, Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đã bị hạ xuống ngang hàng với MTGPMN, cộng sản Hà Nội lại muốn lấn thêm một bước để làm suy yếu chính quyền VNCH là đưa đề nghị thành lập một “Hội Đồng Quốc Gia Hòa Giải và Hòa Hợp Dân Tộc”, sau khi ngưng bắn. Hội Đồng này gồm 3 thành phần là VNCH, MTGPMN và các thành phần ở giữa. Lúc đầu cộng sản Hà Nội cương quyết đòi Hội đồng này phải được tổ chức từ trung ương xuống đến địa phương như là một chính quyền song hàng với chính phủ VNCH. Cộng sản Hà Nội tin rằng Hội Đồng này sẽ nắm quyền thực sự và với MTGPMN và các thành phần ở giữa thân cộng sản, chính quyền VNCH sẽ bị loại, không cần phải đánh, cộng sản Hà Nội cũng sẽ nắm chính quyền ở Miền Nam. Phía VNCH không chịu giải pháp thiên lệch có lợi cho cộng sản, thiệt hại về phía người quốc gia như vậy. Cuộc cải vã dây dưa khiến tiến trình rút quân của Mỹ bị đình trệ nên họ đã ném bom liên tiếp 12 ngày đêm xuống Hà Nội, phong tỏa cảng Hải Phòng, khi đó cộng sản Hà Nội mới chịu giải pháp là “Hội Đồng Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc” chỉ giới hạn vào việc bầu cử.

    Đó là điều 12 của Hiệp định Paris về việc thành lập “Hội Đồng Hòa Giải Hòa Hơp Dân Tộc”. Chính điều khoản này đưa đến việc làm sụp đổ chế độ Việt Nam Cộng Hòa do các thành phần ở giữa hay gọi là thành phần thứ ba gây ra.

    Hiệp Định Paris vừa ký xong thì các thành phần thân cộng, thành phần đón gió, thành phần trở cờ vội vàng thành lập “Lực Lượng Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” và giao cho luật sư Vũ Văn Mẫu làm chủ tịch. Vũ Văn Mẫu tỏ ra sốt sắng hãnh diện với chức vụ này. Ngày 29.3.1975 Việt cộng chiếm Đà Nẵng, LL. Hòa Giải Hòa Hợp tại Đà Nẵng đứng ra kêu gọi quân nhân, công chức cũ ra trình diện, bắt “thành phần ác ôn” giao cho bộ đội VC. trừng trị. Tại Sài Gòn Vũ Văn Mẫu tuyên bố một cách hãnh diện : “Quân Giải phóng đã vào Đà Nẵng, nay chỉ còn một lá cờ duy nhất được tung bay trên thành phố này mà thôi, đó là lá cờ của Lực Lượng Hòa Giải của Phật Giáo”. Tình hình đầu năm 1975 rất xôi động, biến chuyển từng ngày. Người Mỹ vội vả rút quân, Cộng sản tiến chiếm Ban Mê Thuộc, kéo quân vào vùng I và vùng II. Nguyễn Văn Thiệu vào ngày 21.4.75 trao quyền Tổng Thống cho Trần Văn Hương rồi chạy ra ngoại quốc. Trần Văn Hương tuyên bố chiến đấu đến giọt máu cuối cùng. Người Mỹ rất sợ một ông tổng thống chủ chiến như vậy vì sẽ làm hỏng kế hoạch rút quân và phải dính líu vào cuộc chiến nếu như các nhân viên dân sự, tòa Đại sứ bị quân lực Việt Nam Cộng Hòa bắt làm con tin, bởi thế Mỹ bắt ông Trần Văn Hương phải từ chức. Cộng sản Hà Nội đã tiến quân vào cửa ngõ Sài Gòn. Bị áp lực Mỹ nên Trần Văn Hương phải trao chức Tổng Thống cho Dương Văn Minh. Trần Văn Hương làm Tổng Thống được 5 ngày thì phải trao chức cho Dương Văn Minh, con bài chủ chốt của Lực Lượng Hòa Giả Hòa Hợp Dân Tộc. Dương Văn Minh nhận chức Tổng Thống vào chiều ngày 28.4.1975 lúc 17 giờ 30. Trưa ngày 29.4.1975 lúc 11 giờ 30, Vũ Văn Mẫu được Dương Văn Minh trao chức Thủ Tướng, thành lập Chính Phủ Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc với các thành phần thân cộng, thành phần thứ ba như sau: Tổng Thống : Dương Văn Minh Phó Tổng Thống : Nguyễn Văn Huyền Thủ Tướng : Vũ Văn Mẫu Tỗng Trưởng Thông Tin : Lý Quý Chung Tổng Tham Mưu QĐ : Nguyễn Hữu Hạnh … Vũ Văn Mẫu vừa nhậm chức Thủ Tướng đã vội vã lên đài đọc lời kêu gọi người Mỹ phải rút khỏi Việt Nam trong vòng 24 giờ, để cho người Việt Nam với nhau bàn định công việc, người Mỹ không được dính líu vào. Trong khi đó, Lý Quý Chung oang oang kêu gọi “người anh em bên kia” hãy cùng nhau gặp gỡ thảo luận hòa giải hòa hợp dân tộc trong tình huynh đệ. Còn Dương Văn Minh thì liên lạc với thượng tọa Thích Trí Quang hỏi sao đã thành lập chính phủ hòa giải hòa hợp dân tộc mà quân cách mạng cứ còn tiến công hoài, thượng tọa Thích Trí Quang trả lời rằng phần việc của ông đã lo xong, còn về quân sự thì đại tướng tự lo liệu lấy, Dương Văn Minh than trời như bọng : “thày giết tôi rồi” ! Người Mỹ được Vũ Văn Mẫu thông báo phải rút khỏi Việt Nam trong vòng 24 giờ đã thở phào nhẹ nhõm như vừa thoát khỏi cơn ác mộng. Họ đã lập ngay cầu không vận với những chiếc trực thăng chinook khổng lồ từ hạm đội 7 ngoài khơi vần vũ bay vào Sài Gòn bốc các nhân viên tòa đại sứ, các nhân viên viện trợ quân sự [DAO] ra khỏi Việt Nam. Chiều ngày 29.4.1975, người Mỹ đã hoàn toàn rút hết khỏi Việt Nam , sau 10 năm đổ quân vào Việt Nam . Trưa ngày 30.4.1975, Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng. Nguyên văn lời kêu gọi như sau : “Đường lối chủ trương của chúng tôi là hòa giải hòa hợp dân tộc để cứu sinh mạng đồng bào. Tôi tin tưởng xâu xa vào sự hòa giải của người Việt Nam khỏi thiệt hại xương máu của người Việt Nam, tôi yêu cầu tất cả anh em chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa hãy bình tỉnh không nổ súng và đâu ở đó. Chúng tôi cũng yêu cầu anh em chiến sĩ chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam ngưng nổ súng. Chúng tôi ở đây chờ gặp chính phủ Cách mạng Lâm thời Miền Nam Việt Nam để cùng nhau thảo luận lễ bàn giao chính quyền trong trật tự, tránh đỗ máu vô ích của đồng bào.” Việt cộng cho xe tăng ủi xập cổng dinh Độc lập bắt Dương Văn Minh và chính phủ hòa giải hòa hợp dân tộc tới đài phát thanh đọc bản tuyên bố đầu hàng do tên thiếu tá Việt cộng soạn như sau : “Tôi, Dương Văn Minh, tổng thống chính quyền Sài Gòn kêu gọi Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa hạ vũ khí đầu hàng không điều kiện quân Giải phóng Miền Nam Việt Nam. Tôi tuyên bố chính quyền Sài Gòn từ trung ương đến địa phương phải giải tán hoàn toàn. Từ trung ương đến địa phương trao lại cho chính phủ Cách mạng Lâm thời Miền Nam Việt Nam .” Tiếp theo sau Dương Văn Minh, Vũ Văn Mẫu nhân danh tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc hân hoan đọc lời kêu gọi: “Trong tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc, tôi, giáo sư Vũ Văn Mẫu kêu gọi tất cả các tầng lớp đồng bào hãy vui vẻ chào mừng ngày hòa bình của dân tộc và trở lại sinh hoạt bình thường. Nhân viên của cơ quan hành chánh quay về vị trí và dưới sự hướng dẫn của chính quyền cách mạng”. Chính phủ Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc của Dương Văn Minh và Vũ Văn Mẫu sống vỏn vẹn được 36 tiếng đồng hồ từ chiều 28.4.1975 đến trưa ngày 30.4.1975. Thời gian tuy ngắn nhưng đã làm nên lich sử : Khai tử chế độ Việt Nam Cộng Hòa, đuỗi Hoa Kỳ ra khỏi Việt Nam , đầu hàng và trao trọn Miền Nam Việt Nam cho giặc ! Ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày tang tóc của nhân dân Miền Nam, cha mất con, vợ mất chồng, con cái mất cha mẹ. Nguyễn Hộ đã nói thay cho giặc Cộng: “Nhà ngụy ta ở, vợ ngụy ta lấy, con ngụy ta sai” ! Các thành phần hòa giải hòa hợp dân tộc tỏ ra hồ hởi phấn khởi sau lời kêu gọi đầu hàng của Dương Văn Minh, đã tổ chức các cuộc đón tiếp liên hoan chào mừng quân “giải phóng”. Dưới sự điều động của Nguyễn Trực, thượng tọa Thích Minh Châu, viện trưởng viện Đại học Vạn Hạnh đã hướng dẫn Ban Giám học và sinh viên ra ngã tư Bảy Hiền đón quân “giải phóng” về thành. Những sinh viên này và bọn “cách mạng 30” đeo băng đỏ ở tay áo đứng nghênh ngang ở các ngã đường để giữ trật tự. Nhưng vở tuồng cải lương “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” đã hạ màn. Cộng sản Hà Nội vội vàng khai tử Mặt Trân Giải Phóng Miền Nam và cái đuôi Lực Lượng Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc. Bây giờ chỉ còn một lá cờ, lá cờ máu, đúng như Vũ Văn Mẫu đã mong muốn. Những công thần MTGPMN, những binh sĩ tập kết, các cựu kháng chiến đều cho về vườn. Một vài người được giữ lại làm cảnh cho chế độ như Nguyễn Thị Bình, Nguyễn Thị Định. Những thành phần bất mãn thì bị cô lập, cắt trợ cấp hay đi tù, hoặc giả bị mưu sát, thủ tiêu, như Nguyễn Văn Trấn, Nguyễn Hộ, Trần Văn Giàu. Có người mau chân thì trở thành thuyền nhân tỵ nạn cộng sản như Trương Như Tảng. Nguyễn Hữu Thọ, Chủ tịch MTGPMN, trước khi chết đã than thở với Trần Bửu Kiếm : “Thấy sai mà không được sửa. Thấy tội ác mà không được tránh. Tất cả phải cúi đầu tuân lệnh đảng”. Nguyễn Hữu Thọ viết di chúc cho con có đoạn : “Bài học thất bại trong cuộc đời làm cách mạng của cha là bài học chọn lầm lý tưởng cộng sản và chủ nghĩa cộng sản, và sai lầm nhất của cha là tự nguyện trở thành đảng viên cộng sản Việt Nam . Nhưng điều đáng lên án nhất là tính cách phục tùng mù quáng đến hèn nhát của cha đối với những mệnh lệnh phi nhân bất nghĩa của tập đoàn lãnh tụ độc tài chuyên chế đã mất hêt tình tự dân tôc” . Còn thành phần ở giữa hay gọi là thành phần thứ ba thì cũng bị đối xử như ngụy quân, ngụy quyền, ngụy dân. Cũng bị tịch thu nhà cửa, của cải, bị đi tù cải tạo lao động. Rồi có cơ hội cũng chạy theo chân người vượt biển để trở thành thuyền nhân tỵ nạn cộng sản. Số phận những người lãnh đạo Lực Lượng Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc thì sao ? Nguyễn Hữu Hạnh được cho làm chủ tịch Mặt Trận Tổ Quốc thành Hồ. Dương Văn Minh cuối đời được cho ra ngoại quốc để thưởng công lao đã đầu hàng. Vũ Văn Mẫu âm thầm nhìn cảnh tang thương đau khổ của đồng bào mà trút hơi thở. Còn nhóm lãnh đạo gây nên cảnh “Biến Động Miền Trung” vào thập niên 1960 thì Thượng tọa Thích Trí Quang cho đi an trí ở một ngôi chùa, Thượng Tọa Thích Thiện Minh bị giết trong tù. Nguyễn Trực, một trong tam đầu chế của “Biến Động Miền Trung”, người mang lon trung úy VC, chỉ huy Đại học Vạn Hạnh đi ra ngã tư Bảy Hiền đón Việt Cộng vào thành thì bị 4 năm tù vì tổ chức vượt biển, nhưng đã kịp thời gởi được đứa con đi Hoa Kỳ. còn tiếp ...

    [TPT3 sau 75' ,Dân Chủ cuội ..Tân Hiến Pháp :2007-2011 ]

  2. #2

    Tôi không nghĩ mình là người cực đoan, nhưng trong chính trị nếu không cực đoan về sự thật và rõ ràng thì sẽ là kẻ ngu khờ nhất. Một thế kỷ đã trôi qua, và người VN đã là những kẻ khờ dại nhất bị hướng dẫn và tin theo nhưng con ma chính trị Vấn đề đặt ra ở đây mà tôi cho là cần phải làm rõ là những kẻ như Hồ chí Minh hay những kẻ được nêu tên trong bài viết trên chưa đạt tài cán của những con ma chính trị, mà chính bản thân họ cũng chỉ là những kẻ khờ dại như bao người VN khác, nếu có khác chăng thì bản thân họ đã khoác áo cho 1 vai trò của những kẻ thứ ba mà một cách vô tình đã làm tay sai cho người ngoài. Dương văn Minh là 1 tay bị thịt thì không cần phải nói, nhưng với những kẻ trí thức như Vũ vnă Mẫu thì thật là điều đáng buồn cho 1 dân tộc, khi mà những kẻ trí thức nhất lại là những kẻ ngu xuẩn nhất, dê dụ nhất và nhất là lại là những kẻ ít đạo đức nhất. Vũ văn Mẫu hưởng lộc từ thời Ngô đình Diệm, ông ta đã là 1 trong những kẻ phản phúc chính chống lại và dẫn tới diệt vong gia đình ông Diệm, Mâu là người hưởng phước dưới chế độ Cộng hoà II của ông Thiệu và Mẫu vẫn là người phản phúc để theo Minh thành lập chính phủ đàu hàng.

    Một trí thức tiêu biểu cao nhất mà còn như thế thì nói gì tới là người dân, đất nước ấy tan tành là điều không thể không xẩy ra.

  3. #3

    Originally Posted by JNguyencali

    Vũ Văn Mẫu nhân danh tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc hân hoan đọc lời kêu gọi:

    “Trong tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc, tôi, giáo sư Vũ Văn Mẫu kêu gọi tất cả các tầng lớp đồng bào hãy vui vẻ chào mừng ngày hòa bình của dân tộc và trở lại sinh hoạt bình thường. Nhân viên của cơ quan hành chánh quay về vị trí và dưới sự hướng dẫn của chính quyền cách mạng”.

    còn tiếp ...

    [TPT3 sau 75' ,Dân Chủ cuội ..Tân Hiến Pháp :2007-2011 ]

    Hình như GS Vũ văn Mẩu đã từng viết sách dạy luật, ngày 30 tháng 4, 75 bị 1 tên VC nào đó táng cho 1 cái bốp vào mặt, cái mỏ xưng trù dù ngay vào ngày trao quyền tại dinh Độc Lập. 1 con chó khi bị đá cũng phải kêu ăng ẳng, đàng này danh phận là 1 thủ tướng chẳng dám kêu ẳng 1 tiếng mà còn phải nịnh đứa nó mới đá mình, có chụp hình quay phim. Sau đó ông giáo sư đáng kính còn chơi nổi viết cã nhật ký. Mấy đứa cuộc đời chẳng gì đáng nói lại hay có tật "Viết Nhật Ký", kiểu nhật ký Đặng thuỳ Trâm.

    Tân Hiến Pháp :2007-2011 : vì đợi lâu quá không thấy chủ thớt post tiếp nên tui đứng ngoài suy diển kịch bản. Chỉ là ăn ở không nên hóng hớt 1 tí. Đừng phiền...

    Tân HP 2007-2011: có 3 HP là HP cũa LS Lê công Định, HP7 cũa Dr Tràn, HP8 cũa hiệp sởi Khờ-khơ-nai. - HP cũa LS Lê công Định: dân Việt ta thì hay chuộng ngoại lắm mà HP này thì thuần tuý made in Nước Mắm nên chẳng ai để ý, hơn nữa tác giã đang ngồi "gở ghẻ, gãi háng dái lăn tăng..." - HP8 cũa hiệp sởi Khờ-khơ-nai: HP này đúng là cao đơn hoàn tán trị bá bệnh. Hiệp sởi chưa viết chưa kịp soạn mà đã mở miệng ra chê bai HP7 loạn xạ lên. Phải chê trước, đè đầu thiên hạ cái đã để thấy được mình khá cao. Kiểng chân lên đứng quài nó mỏi cẳng lắm, phải nắm đầu thằng đang đứng trước đè nó xuống, cố ngóc cái đầu mình lên. Hy vọng thiên hạ bàng quang, mấy thằng cha con mẹ bán chợ trời nó thấy được mình nó ...vổ tay...khen giỏi. - HP7 cũa Dr Trần: Bởi vì thằng chã là Việt kiều nên ít ra tạo tin tưởng cho dân trong nước là có 1 ít đầu óc vì có tí xíu hàng ngoại, hơn hẳn hàng nội. HP7 mà không có "chứng khoán VC đang cạn kiệt" thì thiên hạ chẳng có đứa nào thèm để ý đến cũng chẳng quan tâm cho dù có hay có dân chủ bằng trời. Cái hay cũa HP7 không phải là từ trong nội dung nó viết cái giống gì mà là, chỉ là thuần tuý 1 cuộc đấu trí thủ đoạn chính trị. Này nhá...tự nhiên có 1 đứa cha căng chú kiết nào đó tự xưng là Dr, mà chẳng biết có phải Dr đóc tiết gì không, nó nhiều thủ đoạn lột trần lột trụi bọn "bác Hồ" ra, nó lột sạch như Trần Mimh khố chuối rồi nó dán vào mặt bác Hồ bảo răng muốn sống muốn được phịch bồ nhí tiếp thì phải lo tụng kinh HP7. Mẹ kiếp nó bọn bác Hồ thì biết mẹ gì là hiến pháp nhưng nó bảo đó là kinh cứu mạng thì đảng ta liệng mẹ nó kinh "đạo đức HCM" vào xọt rác mà tụng ngay kinh HP7. Này nhá...cho dù HP7 cộng dzoi "chúng khoáng VC hết tiền" không làm cho VC nó rụng 1 cọng lông nhưng ít ra VC nó như bị bò đá ngay vào dái. Chọc tức được thằng VC thì thiên hạ có khối đứa đi theo, trong đó có thằng tui. Nói thẳng ra nếu có ai đó đập cho chết mẹ bác Hồ ra là có nhiều người đi theo. Điều mà lâu nay mọi người trông chờ. Trong topic này nhắc đến "ma cô chính trị". Làm chính trị chỉ nằm trong 2 trường hợp: thằng hề hay điếm thúi.

  4. #4

    Originally Posted by JNguyencali

    Ngày xưa, còn tiếp ...

    [TPT3 sau 75', Dân Chủ cuội ..Tân Hiến Pháp :2007-2011 ]

    Bài bản "đá cá lăn dưa" này, việt cộng sẽ xài lại để củng cố cái "chiến thắng mùa Xuân", chuyện cũ, mới xảy ra đây, nhân chứng, vật chứng vẫn còn, không biết VNCH có chịu suy gẫm để đối phó với trò đá cá lăn dưa của việt cộng hiện nay, RƯỢU CŨ TRONG BÌNH MỚI?

  5. #5

    Đám dân đen không được học hành đàng hoàng thì ngu đần không nói làm gì nhưng đám có được đi học rồi thành "trí thức" ngu rất nhiều . Ngày này, trong cái hội VN-Bio quy tụ khá đông các tay có Ph.D làm trong các hãng Biotech cũng mom men quay về nâng bi ĐẢNg thiếu gì . Hôm nọ có một tay chủ hội copy bài viết của ban tư tưởng văn hoá ĐẢNG rồi post lên, bị tay kia ở trong nước mắng cho một câu đại khái là thời buổi này còn mang mấy bài viết của ban tư tưởng của ĐẢNG lên tuyên truyền . Tay chủ hội ở Mèo, dân du học Nhật Bản trước 75 . Đuợc VNCH nuôi cho qua Nhật học rồi biểu tình chống chiến tranh . Số đông mấy tay khoa bản người Việt khoái nghe những tay CS họ chưa xong trung học dụ . Nhưng những người có học khác nói thì những tay khoa bảng này to rả nganh tị hiềm khích và quỳ gối tự tha^`n phục đám CS mới học trường là nhưng giỏi dụ .

    Nước VN rất khố khổ với đám "trí thước" ngu dốt này . Đá sợ là bọn này dốt nhưng tự cao tự đại .

  6. #6

    Originally Posted by oradb

    Đám dân đen không được học hành đàng hoàng thì ngu đần không nói làm gì nhưng đám có được đi học rồi thành "trí thức" ngu rất nhiều . Ngày này, trong cái hội VN-Bio quy tụ khá đông các tay có Ph.D làm trong các hãng Biotech cũng mom men quay về nâng bi ĐẢNg thiếu gì . Hôm nọ có một tay chủ hội copy bài viết của ban tư tưởng văn hoá ĐẢNG rồi post lên, bị tay kia ở trong nước mắng cho một câu đại khái là thời buổi này còn mang mấy bài viết của ban tư tưởng của ĐẢNG lên tuyên truyền . Tay chủ hội ở Mèo, dân du học Nhật Bản trước 75 . Đuợc VNCH nuôi cho qua Nhật học rồi biểu tình chống chiến tranh . Số đông mấy tay khoa bản người Việt khoái nghe những tay CS họ chưa xong trung học dụ . Nhưng những người có học khác nói thì những tay khoa bảng này to rả nganh tị hiềm khích và quỳ gối tự tha^`n phục đám CS mới học trường là nhưng giỏi dụ .

    Nước VN rất khố khổ với đám "trí thước" ngu dốt này . Đá sợ là bọn này dốt nhưng tự cao tự đại .

    Mao trạch Đông đã không vô tình coi thường trí thức, vì những cái thiếu sót đến độ dại khờ của họ, nếu tôi có phương tiện thì tôi sẽ bắt những tay như tay hội trưởng bạn nói đi cải tạo lao động XHCN một thời gian để cái óc của hắn ta sẽ được dậy cho khôn hơn bằng cái miệng đói của hắn

  7. #7

    Originally Posted by pheng

    Mao trạch Đông đã không vô tình coi thường trí thức, vì những cái thiếu sót đến độ dại khờ của họ, nếu tôi có phương tiện thì tôi sẽ bắt những tay như tay hội trưởng bạn nói đi cải tạo lao động XHCN một thời gian để cái óc của hắn ta sẽ được dậy cho khôn hơn bằng cái miệng đói của hắn

    Hiện nay có nhiều loại "trí thức". Trong số các "trí thức" miền Nam ngu gốc có ông GS Nguyễn Đăng Hưng; loại này đi du học rồi biểu tình chống VNCH, sau này khi CS chiếm Miền Nam thì về nước bày đặt góm ý kiến ý cò, đòi tranh cử quốc hội bị gợi ý đá ra nhưng vẫn mù quáng . Có dịp bác đọc bút ký của ông này sẽ thấy . Đe6'n nay vẫn u mê . Có các loại khác thì bợ VC nhưng đứng ngoài này dụ người khác về VN làm cho VC nhưng chính họ không về nhưng ở ngoài thì bợ VC rất rỏ, loại này như tay chủ hội VN-Bio. Trong hội này thì đám khoa bảng trong đó rất dốt về chính trị và ngây thơ đến độ CS nói gì cũng tin , mặc dù trong số đó có người vượt biên trên cai tàu bé tí ngày nào .

    Đám tri' thức Việt đa phần toàn phá hoại, chẳng làm nên trò trống gì . Đám này na ná Vũ Văn Mẫu .

  8. #8

    Còn hiện tại có hy vọng gì vào lớp trẻ trí thức?. Tui đã nói rồi từ ngữ không thành vấn đề với CS. Khoảng năm 80-90 thì CS sử dụng từ ngữ cũ, nói từ tốt đẹp với VNCH. Chúng muốn nói sao thì nói có ai làm gì được chúng đâu.

    Niềm vui là có Internet nên VC không còn nói sạo được nữa, bộ mặt thật CS lộ ra, mặt có dày lắm cũng biết quê chứ. Như vậy là thành công phân nữa rồi, bộ nó khùng sao cho con cháu nó thờ HCM. Thiên hạ biết hết rồi.

    Last edited by danviet; 07-07-2011 at 04:02 AM.

  9. #9

    Chính trị gia, CS, tình báo thường thì nhìn và lập ra các công trình chiến lược cho tương lai ít nhất là 1 thập kỉ. Cho dù HN có lú đến mấy thì từ đầu thập kỉ 80 và nhất là sau khi CS Đông Âu sụp đổ Soviet bị băm, chúng cũng đã nhận ra là một ngày nào đó chúng cũng phải công khai, chính thức ném CNCS vào sọt rác; TT HCM cũng giống như cái xác chết không chôn của ông ấy thôi. Xài được ngày nào biết ngày đó, rồi cũng sẽ chịu chung số phận. Cuối thập kỉ 70 khi tui đặt chân ra HN, tôi đã phải rất ngạc nhiên khi nghe tụi nhỏ con cái mấy lão cán bụ bự chửi "thằng Đồng, thằng Duẩn" Trong lúc đó chính tui cũng hông giám nghĩ tới điều này. Còn gặp tụi sinh viên thì hết lời. Trong số đó nay tôi biết vài đứa và có thể nhiều đang nắm giữ các vị trí cao cấp trong CP. Làm gì mà họ không hiểu?

    Cuộc "đổi mới" vào cuối thập kỉ 80 chỉ là một hành động chữa cháy không hơn không kém. Một cuộc "LỘT XÁC" hoành tráng là điều tất yếu mà họ đã và đang sửa soạn.


    Đôỉ tên [thậm chí xoá] đảng, tên nước, tuyên bố đoạn tuyệt với CNCS, chôn cất TT HCM cũng chẳng phải là chuyện lớn. "Đảo chính" cũng có thể là một trò chơi CT. Đừng ngạc nhiên khi có một cụ chính trị gia CS tuyệt vời nào đó xuất hiện như một anh hùng chống cộng và vở tuồng "LỘT XÁC" sẽ bắt đầu. Cái mà chúng ta cần làm là "LƯỚT SÓNG" cùng các điệp viên, những kiến trúc sư của các công trình này để nhận diện thù/bạn trước và trong quá trình vẽ vời và thi công. Còn khi ván bài đã lật ngửa, nước mất nhà tan thì chỉ có ÂN HẬN...

    Tui, là 1 phó thường dân culi nên đơn giản lắm: cứ phải chờ cho mấy "thiên tử" chui ra khỏi chuồng gà bước lên vũ đài chính trị bằng hai chân và dõng dạc tuyên bố rằng bala... Tui sẽ lãnh đạo đưa dân tộc ta vào một kỉ nguyên mới "KỈ NGUYÊN ĐỘC LẬP TỰ DO.."; nhảy vọt lên TĐ...


    Khi đó tui mới BÀN. Ai hát hay hơn Mác-Lê?; Ai khóc thê thảm hơn HCM & Tố Hữu?

    Last edited by GPD.; 06-07-2011 at 08:07 PM.

  10. #10

    Dear pheng, You have received a warning at Diễn Đàn Vietland - Tôn Trọng Sự Thật. Reason: ------- Không tôn trọng người đọc và người đối thoại Không sử dụng từ "Cục phân", đề nghị bạn sửa lại.

    Trân trọng

    Thưa điều hành viên Thanh Quang, câu "Trí thức không bằng cục phân" là của Mao trạch Đông nói, bạn có thể google và thấy hàng chục trang câu đó bằng tiếng Việt và hầu như trên mọi diễn đàn. Nên tôi tự xét rằng, dẫn lời của những nhân vật tiếng tăm không là cái lỗi, một khi xử dụng như 1 ref

    Trân trọng

Video liên quan

Chủ Đề