Nguyên nhân gây bệnh tây y
I/ĐẶT VẤN ĐỀ : ‘Sinh – lão- bệnh –tử “ Ai cũng trải qua. Sinh lão tử không thể né tránh được, nhưng BỆNH thì sao? Có thể tránh được, nhất là bệnh mạn tính. Chúng ta đang sống trong thời văn minh, khoa học kỹ thuật tiến bộ,
công nghiệp phát triển, mọi người chắc chắn đã được hưởng thụ các lợi ích tiện nghi của thời hiện đại, cuộc sống ngày càng phong phú, đầy khẩn trương ( stress), ăn nhiều thịt, thực phẩm tinh chế (gạo trắng …) , thức ăn công nghiệp (đồ hộp gia nhiều hóa chất bảo quản, tạo hương vị) ngày càng được ưa chuộng, các hoạt động càng ngày càng tự động hóa khiến người ta ít vận động…,nhưng theo học thuyết âm-dương “mọi sự vật hiện tượng đều có 2 mặt đối lập” thì thời hiện đại cũng xuất hiện lắm điều
bất lợi, đặc biệt là vấn đề sức khỏe mà cụ thể các bệnh mạn tính ngày càng nhiều ,biến hóa, đa dạng, phức tạp. Điều trị các bệnh mạn tính này, nếu chỉ dùng thuốc ( thuốc Tây hay Đông y) thì chỉ mang lại kết quả tạm thời, không dứt điểm , nguy cơ tái phát cao, phải dùng thuốc suốt đời, ngoài ra bệnh nhân còn phải chịu đựng các tác dụng phụ của thuốc nhất là tân dược, thế là bệnh nhân vừa dùng thuốc trị bệnh sẵn có lại phải buộc lòng uống thêm thuốc để trị các bệnh do chính thuốc gây ra, số lượng
thuốc trên mỗi toa ngày càng nhiều, nói cách khác là phải sống chung với bệnh suốt đời, bệnh cũ ngày càng nặng lại thêm bệnh mới khác, bệnh do tác dụng phụ của thước. .Do đó muốn phòng ngừa bệnh và lỡ mắc bệnh cần điều trị cho dứt không bị tái phát (không phải dùng thuốc suốt đời) => tiến tới “Sống không bệnh” thì khi điều trị bệnh mạn tính để cho có kết quả bền vững, ngoài liệu pháp dùng thuốc (hay không dùng thuốc :châm cứu…) còn phải
hướng dẫn bệnh nhân kiên trì thực hiện 2 sự thay đổi : đó là thay đổi lối sống và thay đổi chế độ ăn uống : II/QUAN ĐIỂM Y HỌC CỔ TRUYỀN VỀ BỆNH :
do”thất tình “ là các rối loạn tình chí-cảm xúc-tâm ly’ thái quá, chủ yếu là lo, buồn, giận, sợ thái quá – kéo dài liên tục- lại phải đè nén-cầm nín (nuốt giận, dấu buồn- lo-sợ mà không dám thổ lộ như la hét khóc lóc rên rỉ -run rẩy) : rất khó, bị động ( không thể nín thở để khỏi hít khí ô nhiễm , khói thuốc lá , không thể nhịn ăn để khỏi nhiễm độc chất từ thức ăn , không ra ngoài nắng…) => chỉ có thể hạn chế càng nhiều càng tốt : ”hạn chế thất tình” chính là ( hệ miễn dịch ) ,là cơ bản nhất, chủ động nhất, nhiều ít do quyết tâm cá nhân , cơ chế miễn dịch tốt sẽ chống trả thành công các yếu tố gây bệnh để phòng - trị bệnh III/PHƯƠNG PHÁP: 1/THEO “ HOÀNG ĐẾ NỘI KINH “( y văn Đông y đã có từ 4000 năm ) ” : Cần phân biệt 2 loại lo (lối sống) : lo vị kỷ và lo vị tha
Còn nếu stress đã xảy ra thì hóa giải stress ngay bằng , giảm bớt các nhu cầu không thật sự cấp thiếtvà nhất là chú ý mối quan hệ ứng xử trên nền tảng vị tha, theo nguyên tắc 4T: Tôn Trọng- Tương Trợ-Tha Thứ-Thân Thương. Nhờ thay đổi lối sống ta ít bị stress xấu- độc hại, ít gặp “bão”, tuy nhiên thỉnh thoảng vẫn còn gặp stress thì phải hóa giải ngay, không để kéo dài trạng thái tâm lý “ lo-buồn-giận-sợ”. Bắng cách nào? Bằng tư duy tích cực. Tư duy tích cực là gì? Thông thường, do gặp stress ta “lo-buồn-giận-sợ” và các trạng thái cảm xúc này sẽ thể hiện ra hành động ( khóc lóc, chảy nước mắt khi buồn, la hét đỏ mặt, đập phá… khi giận, thừ người, không còn thiết ăn uống khi lo, “ sợté đái”,…), nhưng 4 trạng thái tâm lý lo-buồn-giận-sợ này có xuất hiện nhiều, ít , thậm chí rất ngắn là tùy cách suy nghĩ, đánh giá của ta, dán nhãn, định danhvề nguyên do gây stress ( stressor), vì tư duy chỉ đạo cảm xúc, cảm xúc chỉ đạo hành động. Thí dụ: chẳng may thi rớt, nếu là tư duy tiêu cực, ta nghĩ rằng đây là 1 biến cố xấu, không may,…, suy nghĩ này làm ta lolắng( cuộc đời ta rồi sẽ ra sao?), làm ta buồnvì thua sút bạn bè, làm ta giận( giận mình sao dốt nát, giận bạn bè không giúp đỡ), làm ta sợ( sợ cha mẹ buồn, đánh đập ta), và thể hiện ra hành động là ta bỏ ăn, khóc lóc suốt ngày, chạy trốn cha mẹ, bạn bè…Hậu quả cuối cùng là sức khỏe suy giảm, làm mồi cho bệnh tật tấn công. Tư duy tiêu cực là thế, còn nếu ta suy nghĩ theo hướng ngược lại ( tư duy tích cực), ta nghĩ rằng thi rớt chưa chắc là điều hoàn toàn xấu, dở, rủi ro, trong cái rủi cá cái may mà, vì nếu cứ tiếp tục suy nghĩ tiêu cực (sẽ sinh ra đủ thứ hậu quả bất lợi) thì , không hội đồng thi nào
thấy mình lo-buồn-giận-sợ mà thương tình chấm lại cho đậu, vì nếu suy nghĩ tích cực cho đây là dịp may để rút kinh nghiệm, phát hiện khuyết điểm của mình mà trước đây chủ quan chưa nhận ra, ta điều chỉnh lại phương pháp học tập, gần gũi thầy cô, bạn bè hơn thì chất lượng học tập sẽ cao hơn, bản lĩnh vững chắc hơn, và kết quả kì thi tới không thể nào rớt, thậm chí đậu cao hơn, vì “thất bại là mẹ thành công”, vì” sau cơn mưa trời lại sáng” (mưa dù kéo dài cách mấy
cũng phải chấm dứt để trời sáng lại), vì “ tiên trách kỉ hậu trách nhân”. Nếu suy nghĩ tích cực như thế ta chấm dứt nhanh chóng trạng thái “lo-buồn-giận-sợ” và chắc chắn không còn khóc nữa, không giận bạn nữa, không trốn chạy cha mẹ , không bỏ ăn,… Ta lập lại kế hoạch học tập mới, chăm chỉ,… cha mẹ. bạn bè sẽ khen ta, yêu thương ta vì đã dũng cảm tiến lên. rằng ông cụ đang lo( đi qua đi lại, miệng lẩm bẩm gì đó), tưởngrằng cụ đang buồn( khóc tỉ tê, chạy nước mắt nước mũi), tưởngrằng cụ đang giận( vung tay đấm xuống bàn, miệng la hét” thằng khốn nạn nào dám lấy ngựa của ông”…), tưởngrằng cụ đang sợ(mặt thất thần, than thở” ôi nó lấy ngựa ta coi chừng đêm nay nó lấy cả mạng mình”). Vì lo-buồn-giận-sợ do mất con ngựa, Tái ông sẽ bỏ ăn, suốt ngày thẩn thờ ngồi yên không vận động, đêm sẽ không ngủ được, nếu kéo dài sức khỏe sẽ suy giảm, bệnh tật sẽ xuất hiện. Nhưng thực ra hàng xóm thấy Tái ông vẫn điềm tĩnh tiếp họ và còn nói ” Biết đâu đây là cái may đấy”. Với tư duy tích cực Tái ông nghĩ mất ngựa là điều may, điều tốt, do đó lo làm chi! Tại sao phải buồn! Không việc gì mà giận, và tất nhiên không có gì đáng sợ( vì đây là điều may, điều tốt mà). Hàng xóm nghĩ rằng Tái ông già lú lẫn, kéo nhau về không còn chia buồn nữa (vì thấy ông có buồn đâu mà chia!). Ba ngày sau, con ngựa trở về dẫn theo 1 chú ngựa con khỏe
mạnh, rất đẹp, hàng xóm nghe tin lại kéo nhau qua để chúc mừng. Đến gặp cụ, tưởng rằng Tái ông đang nhảy nhót vui mừng, mặt mày hớn hở, nhưng thấy cụ vẫn điềm tĩnh, lại còn nói “ Biết đâu đây là cái rủi đấy”. Hàng xóm sững sờ nghĩ rằng ông cụ càng ngày càng lú lẫn, giận dữ bỏ về. Tái ông có 1 đứa con trai, thấy có chú ngựa con đẹp hàng ngày chơi đùa và leo lên cỡi. Một ngày kia đang cỡi ngựa bỗng té gãy chân. Hàng xóm nghe tin lại kéo nhau qua chia buồn, tưởng rằng ông cụ đang
lo-buồn-giận-sợ nhưng cụ ông vẫn điềm tĩnh chăm sóc cho con trai, miệng lại còn nói “ Biết đâu đây là cái may đấy”, một lần nữa hàng xóm lộ vẻ bất bình trước thái độ kì quặc của Tái ông vì đối với họ đây là chuyện xui xẻo, không tốt (tư duy tiêu cực), kéo nhau bỏ về, thầm nghĩ sẽ không thăm viếng ông già quái dị này nữa. Cuối năm đó, chiến tranh xảy ra, nhà nước tổng động viên kêu lính, con trai Tái ông nhờ bị gãy chân không phải vào quân đội, nhờ vậy cha con được đoàn tụ suốt
đời !!! - Chế độ ăn thịt : có nhiều đạm động vật nhưng không ở dạng đơn thuần mà ở dạng liên hợp như Nucleoprotein , lipoprotein…,trong quá trình chuyển hóa sẽ sinh axit, cho ra nhiều sản phẩm độc hại cho cơ thể như urê, acid uric, nitrit, nitrat…,chính lượng nitrit-nitrat cao trong máu sẽ phối hợp với các gốc Oxy
tự do sẵn có trong cơ thể tạo thành Nitrosamin-chất gây ung thư ( có nhiều trong thịt nướng-chiên-hun khói) .do đó đối với người trưởng thành ,lượng đạm động vật nên đạt từ 25-30% trên tổng lượng đạm là thích hợp . : có ưu điểm kiềm hóa máu , nếu trong bữa ăn chay, thay gạo trắng bằng gạo lức, có đậu, mè, nấm thì không sợ thiếu chất
đạm-các loại acid amin, đặc biệt một số nấm ngoài tính chất chứa nhiều đạm lại có những hoạt chất chống ung thư (nấm bào ngư, nấm đông cô, nấm tuyết, nấm mèo đen ,nấm hầu thủ) .Nếu ăn chay trường ,trong mỗi bữa ăn cần luôn luôn có đủ 4 nhóm : rau-củ-quả, bột đường, đạm thực vật (đậu- nấm), dầu thực vật. Ăn gạo lức muối mè kèm thức ăn chay thì rất tốt cho sức khỏe. các thức ăn uống có chứa các vitamin kháng
ung ( vitA ,B ,C ,E ) , có khoáng chất chống ung thư (Mg , Kẽm ,Germanium ,Selenium ) :cần nhai kĩ lưỡng trước khi nuốt, khi nhai kỹ thức ăn đã được tiêu hóa 1 phần và được kiềm hóa 1 phần nhờ nước bọt. Chính cuộc sống hiện đại đầy khẩn trương khiến
người ta ăn vội vàng (fast-food) không có thì giờ nhai, điều này chắc chắn ảnh hường không tốt đến bộ máy tiêu hóa. có phẩm chất tốt : chất khoáng lượng thích hợp, không chất có hại, độ cứng vừa, chứa nhiều oxy , chứa ion bicarbonat , có tính kiềm 3/Nên ăn : thực phẩm hữu cơ (an toàn)- tươi- thô (toàn phần),chưa tinh chế : cơm gạo lức, rau (bông cải, dền, bắp cải), củ (carot… ) , đậu (đậu trái ,đậu hột:đậu đen-đỏ ) , nấm (nấm bào ngư, nấm đông cô, nấm tuyết, nấm mèo đen, nấm kim
chi, nấm mỡ , nấm hầu thủ ), rong tảo biển, trái cây (táo ,dâu… ), tỏi , hành tím, rau thơm, mè đen IV/BÀN LUẬN : V/KẾT LUẬN :
ThsBs Quan Vân Hùng Bài viết khác |