Tại sao đàn ông thích đi massage

"Cởi hết nha chị…" - cô nhân viên nói tiếng đặc sệt miền Tây nhoẻn miệng cười. Vẫn biết là sự thể rồi cũng phải như thế, nhưng bắt buộc phải… cởi hết trước mặt một cô gái xa lạ, cứ ái ngại thế nào.

Đàn ông rượu bia xong thường rủ nhau đi xông hơi cho giã rượu và để được các em gái nõn nà, thỏ thẻ nói như rót mật vào tai. Đi massage đã trở thành "chuyện thường tình thế thôi", nhưng đàn bà, con gái, lâu nay vốn luôn đứng ngoài những cuộc chơi chỉ dành riêng cho cánh đàn ông, bỗng một ngày phát hiện ra mình quá thiệt thòi so với các đức ông chồng, tan công sở là lại vùi đầu vào bếp núc, giặt giũ, con cái.

Về cái khoản làm kinh tế thì chưa biết mèo nào cắn mỉu nào, kiếm tiền suy cho cùng vợ hay chồng cũng sêm sêm như nhau. Và thế là vùng dậy đòi quyền bình đẳng…

Có ai tin không, đến các cơ sở massage bây giờ, cánh chị em chúng mình chiếm một lượng khá đông. Chỉ ức một nỗi là, phục vụ các đấng nam nhi, bao giờ cũng là các em gái trắng trẻo, xinh đẹp, thế nhưng phục vụ cánh phụ nữ, lại không có những anh chàng cao ráo, "chuẩn men". Đến những chốn này còn thiếu bình đẳng thế thì nói gì tới việc thay đổi được suy nghĩ của xã hội vốn luôn dè dặt với phụ nữ.

Một chiều cuối năm lạnh lẽo, rét mướt, sau khi đã rã rời với hàng đống công việc, nghe lời rỉ tai của cô bạn làm bên ngành Hàng không "cả năm cày bục đường nhựa rồi, đi massage cho thư giãn, ăn Tết cho ngon lành cành đào". Ừ thì đi. Mà không chỉ có hai "bà cô", kéo theo là 3-4 "bà" và 2 "anh giai" làm cùng phòng với cô bạn.

Điểm đến là cơ sở massage trên một con phố cổ, nghe nói làm ăn đàng hoàng, lịch sự và là địa chỉ ruột mà cô bạn tôi thường lui tới. Hai "anh giai" trong nhóm đã rất quen mặt với các nhân viên ở đây, nên ngay lập tức yêu cầu gọi 2 nhân viên nữ số… đồng thời chọn dịch vụ massage 1 triệu đồng/suất. Dịch vụ này sở dĩ đắt hơn là vì có thêm màn massage bằng đá nóng.

Còn các "bà cô" khác, người chọn loại massage Thái, người đòi massage Thụy Điển, còn tôi và cô bạn bình dân với loại… 600 ngàn đồng/suất.

Nhìn quanh nhìn quất, đàn bà, con gái đến đây rất đông, bà nào cô nào cũng thơm nức, nuột từ đầu đến chân, mặt lạnh te, như để bù đắp cho cái sự bao nhiêu năm cần mẫn phục vụ chồng con. Tôi được lùa vào một phòng với một nhân viên… nữ.

"Cởi hết nha chị…" - cô nhân viên nói tiếng đặc sệt miền Tây nhoẻn miệng cười. Vẫn biết là sự thể rồi cũng phải như thế, nhưng bắt buộc phải… cởi hết trước mặt một cô gái xa lạ, cứ ái ngại thế nào.

Đứng trong buồng kính ở góc phòng, hơi nóng bắt đầu tỏa ra, mang theo một hương thơm ngây ngất, đầu óc kể ra cũng được sảng khoái đôi chút. Xong màn xông hơi, đến công đoạn ngồi trong bể sục. Giời ạ, hồi bé thì ai nói làm gì, chứ 30 tuổi đầu rồi, tôi lại được một cô gái ngoài 20 sấn sổ vào đòi… kỳ hộ. "Em cứ kệ chị, chị tự làm được" - tôi hoảng hốt trong tiếng cười khúc khích của cô nhân viên.

Quả tình trước khi được rủ đi massage, tôi cũng không lường đến tình huống dở mếu này, lại ngẫm đến cái cảnh anh nhà quê lần đầu tiên đi hát karaoke, sung sướng khi được cô nhân viên dâng hai tay chiếc khăn lạnh, xúc động không nói được nên lời: "Em cứ kệ anh…" mà tôi đã được nghe từ thập kỷ 90.

Thôi thì cũng đành nhắm mắt cho cô ta muốn làm gì thì làm, kỳ cọ tắm rửa chứ có ăn thịt mình đâu mà sợ. Cô gái vã lên đầu tôi thứ dầu gội của đàn ông, mùi nặng kinh khủng, suy ra một cách rất lôgic là ở đây không mong đón tiếp khách hàng là nữ.

Khoảng vài chục phút rồi màn tắm gội cũng xong. Được phát một chiếc quần đùi của… đàn ông, tôi líu ríu mặc vào rồi theo bước chân ngúng nguẩy của cô gái đến giường massage. Nhìn từ đằng sau, cô khá đẹp, bắp đùi tuy không dài nhưng được cái trắng trẻo, mũm mĩm, lấp ló sau chiếc váy siêu ngắn may theo kiểu váy chơi tennis.

Tưởng massage body là thế nào, hóa ra hết lật sấp lại lật ngửa. Có lúc cô ta còn trèo lên lưng tôi… rồi bắt tôi đặt tay lên đùi cô [để làm gì không biết], chỉ biết là thuở sơ khai bước chân vào nghề, cô được người ta dạy thế, đó là động tác bắt buộc khi massage.

Chỉ thoáng nghĩ thôi tôi cũng đồ rằng, có ối bà, ối cô giật mình khi nghĩ tới cảnh các cô gái trẻ trung, mũm mĩm này trèo lên lưng chồng mình mà mát xa, mát gần. Kể ra thì cơ bắp cũng được dịp giãn nở một cách tối đa, cũng bõ những ngày cày xới kiếm tiền mua sữa cho con, nhưng da thịt của hai mụ đàn bà động chạm vào nhau, nó cứ nhột nhạt vô duyên thế nào và đích thị là dâng lên cảm giác xấu hổ kinh khủng.

Nằm sấp thì không sao, nhưng cứ phải nằm ngửa thì tôi lại thấy ân hận vì quyết định nhận lời đi massage body với cô bạn.

Có sống trong cái cảm giác này mới thấy thương cánh đàn ông, rượu chè be bét rồi, nhìn cô nào [miễn không phải vợ mình] cũng thấy xinh. Và không biết các đức ông có đủ đức hạnh để giữ được mình trước những động chạm cơ thể rất vô tình mà cũng thật cố tình của các cô? Đồ rằng thật khó lắm thay!

"Chẳng may gặp phải dân ômôi thì làm thế nào?" - tôi tò mò. "Kệ họ thôi chị ơi, bọn em chai rồi, đàn ông, đàn bà, 7 vía, 8 vía gì cũng là da thịt như nhau mà. Mấy hôm trước em làm cho một "chị", vừa làm vừa nôn vì trước khi đến đây, "chị" uống say bê bết, "chị" cho chó ăn chè ngay trong bể sục, phát khiếp…".

Chẳng ai xui, tự dưng cô nhân viên kể chuyện gia đình, hoàn cảnh xô đẩy cô phải đi làm công việc này, âu cũng là vì cái nghèo. Rằng, nhà cô ở tận một tỉnh miền Tây, đông anh đông em, lên Sài Gòn làm nghề được 3 năm, mới dạt ra Bắc được vài tháng. Nghĩa là cô cũng hiểu cái nghề này "chẳng ra gì" trong quan niệm của xã hội và tóm lại cô cho rằng "nghề này buồn nhiều hơn vui".

Tôi nói đùa: "Massage cũng tốt chứ sao, giúp ích cho đời…", cô gái cười sằng sặc: "Chị vui tính ghê cơ, giỡn hoài…". Thật ra, không biết tôi có nên tin vào câu chuyện của cô không, bởi lâu nay, nghề của cô được người ta đánh đồng như những nghề mua vui cho đàn ông khác, mà dân gian thì từ rất lâu rồi đã có câu: "Không nghe cave kể chuyện, không nghe nghiện trình bày, không nghe say giải thích".

Quả tình, tôi rất muốn tin cô chỉ làm nghề massage đơn thuần, hết ca là về nhà trọ ngủ, và trong giấc mơ chập chờn hằng đêm có hình ảnh một mái ấm gia đình, với người chồng tử tế và đứa con thơ.

Phàm là phụ nữ, được khen "body đẹp", dù là đàn ông hay đàn bà thì cũng ưng cái bụng lắm. Biết mình cũng bình thường thôi nhưng cô gái massage cho tôi cứ khen nức khen nở, rồi sẵn chuyện [đúng là đàn bà], cô ta kể về những thân hình béo núc béo nắc vào đây đòi cô phải véo, phải nặn, phải bóp.

Một chiến thuật hạ bệ người này để nâng người khác lên, với hàm ý rất rõ ràng rằng, "3 năm làm nghề, bây giờ em mới gặp một "body" đẹp như chị". Kể ra thì cũng nở lỗ mũi, nhưng chắc chắn rằng, người khách sau tôi cũng được cô ta rót những lời đường mật ấy thôi.

Rồi cô chốt hạ một câu: "Phục vụ những mẹ béo mệt đứt hơi, lại còn khó tính, hay củ hành củ tỏi nhưng lại vô cùng hà tiện tiền bo". "Thế đàn ông thì sao?" - tôi hỏi. "Ông nào chả sĩ gái chị ơi, tháng cho vợ 3 triệu tiền đi chợ nhưng sẵn sàng bo cho nhân viên vài trăm ngàn. Nhưng mà phải nhờ các ông ấy thì bọn em mới có đất sống", và cô ngâm nga: "Bắc thang lên hỏi ông trời/ Tiền đem cho gái có đòi được không/ Ông trời ông bảo rằng không…". "Hỏi thật em nhé, đàn ông vào đây chỉ massage không thôi à, nhìn bọn em mơn mởn thế kia, chịu thế chó nào được". "Hi hi, chị hỏi lạ ghê cơ. Chị nhìn kìa, nhân viên kiểm tra đi đi lại lại thế kia thì "làm ăn" gì được".

Theo tay cô chỉ, đúng là tấm cửa có một đoạn kính mờ phía trên thấp thoáng bóng nhân viên kiểm tra, nhưng mà cứ theo thiển nghĩ của tôi thì đó chỉ là hình thức, giống như mấy anh bù nhìn được người ta dựng lên giữa cánh đồng dọa chim, chứ còn có xua được chim hay không lại là chuyện khác.

Bởi nếu đứng bên ngoài, chỉ có thể quan sát được một góc căn phòng, còn nếu cả nhân viên lẫn khách có ý định "hợp tác" thì vẫn còn những góc khuất mà nhìn từ phía ngoài không thể nào thấy được. Hoặc là tôi đã quá đa nghi, hoặc là những quan niệm không tốt của xã hội về nghề massage đã ăn sâu vào suy nghĩ của tôi. Ấy là tôi cứ hay suy diễn thế…

"Em thuê nhà ở đâu?". "Em mới đi làm chưa có tiền thuê nhà, nên được ở luôn tại một phòng trong khách sạn". Tôi bật cười, không có tiền thuê nhà nên được ở… khách sạn, kể ra nếu không phải vì mục đích khác thì chủ khách sạn này quả là quá tốt với nhân viên của mình.

"Sắp Tết rồi chị nhỉ, thế mà em vẫn chưa đủ tiền mua vé tàu về quê". Cô gái nói với tôi mà như tự sự với mình, không biết có đúng thế không nhưng quả thực, đời những cô gái làm nghề massage như cô, bao nhiêu năm cũng chẳng tích cóp được gì, ngoại trừ những cô may mắn vớ được anh chồng ngoại quốc hoặc những người đàn ông dạng Từ Hải.

Phong cách sống hoang đàng, không cần biết đến ngày mai đã khiến nhiều cô bao năm tay trắng vẫn hoàn trắng tay. Chạnh lòng làm sao khi nghĩ tới những quý cô, quý bà, trên cổ, trên tay sáng bóng những vàng, hồn nhiên cởi xiêm y khoe 3 vòng cuồn cuộn, cười khanh khách kể: "Sáng nay chị vừa lừa lão chồng một vố".

Họ phải đi tiêu bớt tiền, đúng hơn là đi trả thù đời, bởi vì lỗi là họ trót phải làm vợ những ông chồng rất giàu nhưng vừa già vừa xấu. Còn tôi, giá mà là một đấng tu mi nam tử đích thực, hẳn tôi sẽ giúp cô nhân viên chiếc vé tàu về quê ăn Tết. Ít ra là như thế…

Chi Sơn

Hộp Thư Tri Ân Nếu ck lén đi vô massage thì có nên bỏ ko các mn, em that sự mệt mỏi quá


Ủng hộ chúng tôi bằng cách chia sẻ trang web này :]

Tôi thấy anh tốt, kiếm tiền giỏi và rất có hiếu với bố mẹ. Chúng tôi ở xa nhau, tháng anh về 2 lần thăm tôi. Tôi thấy anh yêu thương và rất thật lòng với mình nên mau chóng kết hôn vì cũng đã có tuổi. Tôi chuyển ra Bắc sống với anh. Hàng ngày anh đi làm về sớm, phụ tôi công việc bếp núc, đó là khoảng thời gian hạnh phúc và bình yên nhất của tôi. Anh đưa toàn bộ lương cho tôi giữ và chi tiêu, vợ chồng tôi hoàn toàn tin tưởng nhau và cùng cố gắng.

Khi tôi gần sinh bé, công việc của anh thay đổi nên vợ chồng về nhà mẹ tôi sống. Lúc đó, tôi nghỉ việc để chăm bé nên phụ thuộc hoàn toàn vào lương chồng. Anh chu cấp cho 2 bên nội ngoại bằng nhau, bảo tôi ở nhà chăm con, anh sẽ chăm lo chu đáo, không để tôi thiếu thốn gì. Tôi sống rất thoải mái. Cũng có lúc vợ chồng cãi nhau vì những chuyện như tính tôi thay đổi sau sinh, anh đi nhậu nhiều, anh không quan tâm tôi. Nhiều lúc tôi thấy anh có phần vô tâm: tôi khóc anh mặc kệ; tôi bỏ đi anh cũng không kêu về; anh vẫn đi nhậu với bạn bè thường xuyên mặc tôi can ngăn. Anh dễ tính nên nhiều lúc tôi không biết anh có yêu mình nhiều không. Tôi hỏi thì anh nói kết hôn rồi, anh sẽ chứng minh tình yêu bằng việc không để vợ con thiếu thứ gì, chứ không cần thể hiện bằng lời nói. Có lần cãi nhau, tôi mất bình tĩnh nên nói chia tay cho anh thoải mái. Anh bảo tôi sẽ không dám ly dị anh vì tôi không có việc làm, không nuôi được con, anh sẽ đưa con đi. Tôi rất buồn vì nghĩ anh có ý khinh thường mình sống phụ thuộc.

Tháng trước, anh có khách vào thăm. Tôi vô tình phát hiện anh đến quán massage trá hình. Lúc đó tôi hỏi, anh nói dối rồi thề thốt là không làm chuyện đó. Tôi bỏ qua nhưng sau lần đó cảm giác không còn tin anh nhiều nữa. Gần đây anh lại đi công tác. Vì không còn tin anh nhiều nên tôi tìm hiểu mọi cách và biết được những lần công tác trước, anh đều đến quán massage trá hình. Tôi gặng hỏi thì anh nói nhiều khi vì công việc phải đi, tiếp khách và bảo những chuyện đó là bình thường, sao tôi phải làm to chuyện như thế. Anh nói vào đó chỉ để massage xông hơi cho khỏe người chứ không có thêm dịch vụ. Rồi anh bảo tôi là vợ thì nên làm đôi cánh cho chồng bay cao hơn trong sự nghiệp, đừng ngăn cản, gây gổ vì những chuyện này vì anh là người có suy nghĩ, biết đâu là nên và không nên. Anh hứa không bao giờ làm gì phản bội tôi.

Theo chuyên gia và mọi người, tôi nên làm gì, có nên tin anh hoặc vì gia đình mà nhắm mắt bỏ qua không? Nhưng liệu đó có phải là bản chất của anh không hay chỉ là nhất thời? Chuyện quan hệ vợ chồng rất hoà hợp, tôi không bao giờ để anh phải thiếu thốn chuyện đó, chẳng lẽ anh còn thấy chưa đủ? Tôi tính lần này sẽ mời bố mẹ hai bên rồi nói thẳng với anh, vì mỗi lần nói chuyện với nhau, anh đều chối. Tôi vẫn còn nhiều tình cảm với chồng nhưng không thể tha thứ mỗi lần nghĩ tới việc anh gần gũi với người khác. Tôi có nên ly thân một thời gian để suy nghĩ kĩ hơn về vấn đề này không?

Huệ

Chuyên gia tâm lý Thanh Lê gợi ý:

Chào bạn Huệ,

Dù chưa có bằng chứng rõ ràng để khẳng định chồng bạn phản bội vợ, nhưng qua việc bạn tìm hiểu được và cách chồng bạn thể hiện quan điểm về việc đến quán massage trá hình để tiếp khách, bàn công việc, bạn nên xem xét và cân đối lại cuộc sống của gia đình mình.

Trước hết, đời sống chăn gối của vợ chồng bạn hòa hợp nhưng chưa đủ khẳng định chồng bạn sẽ không bị những cám dỗ bên ngoài lôi kéo. Chồng bạn kiếm tiền giỏi, sẵn sàng cho vợ con, bố mẹ hai bên cuộc sống dư dả, thoải mái. Vậy bạn có biết chồng kiếm tiền bằng cách nào không?

Theo chồng bạn, người vợ nên là hậu phương chăm lo gia đình, ủng hộ cho sự nghiệp của chồng, không nên can thiệp vào công việc của chồng. Anh ta cũng cho rằng, việc lui đến các quán massage trá hình là một phần trong việc làm ăn, xây dựng sự nghiệp của anh ta. Với chồng bạn, đây là điều bình thường. Vậy còn bạn thì sao, có chấp nhận được điều này không? Bạn hãy tự trả lời câu hỏi này.

Theo tôi, một người đàn ông biết tính toán, sắp xếp cuộc sống như vậy sẽ không dễ dàng bỏ vợ con để chạy theo thú vui bên ngoài. Đứng trên lập trường của anh ấy, việc lui tới quán massage trá hình chỉ là cách giải tỏa căng thẳng, là một phần giúp anh ta dễ dàng đạt được mục đích trong công việc. Bởi vậy, chưa thể kết luận chồng bạn có bản chất trăng hoa hoặc anh ta có bỏ rơi gia đình để chạy theo thú vui bên ngoài hay không. Nhưng với những lý lẽ của chồng bạn như vậy, bạn sẽ khó mà an tâm.

Hiện bạn ở nhà nuôi con nhỏ và phụ thuộc kinh tế vào chồng. Bạn còn yêu chồng và không muốn phá bỏ tổ ấm của mình ở thời điểm này. Vậy trước tiên, bạn cần độc lập, tự chủ về kinh tế. Dù thu nhập của bạn có thể thấp hơn chồng nhiều lần nhưng vẫn nên tự tạo ra nguồn thu nhập, chi tiêu cho mình.

Chồng bạn hứa không phản bội vợ. Bạn vẫn nghi ngờ. Vậy thay vì để bản thân sống trong sự hoài nghi, căng thẳng, bạn thử thay đổi chính mình, khiến chồng tôn trọng vợ, trân trọng hạnh phúc gia đình nhỏ. Bản thân bạn cũng lấy lại sự tự tin, niềm kiêu hãnh. Tìm kiếm một công việc phù hợp là gợi ý cho bạn lúc này.

Bạn có ý định đưa vấn đề này ra trong cuộc họp hai bên gia đình. Nhưng bạn cũng cần xem lại, bạn không có bằng chứng rõ ràng, chồng bạn thì luôn phủ nhận. Điều này có thể khiến bố mẹ hai bên căng thẳng, lo lắng chứ không giải quyết được triệt để. Ý kiến của bố mẹ chỉ là một phần,còn chính anh ta phải là có ý thức tự giác thay đổi.

Chồng bạn có kinh tế vững, hỗ trợ cha mẹ hai bên, lo đầy đủ cho con nhỏ. Bởi vậy, ở thời điểm này, bạn đang ở thế yếu về mọi mặt. Hãy lấy đó làm động lực thay đổi bản thân và giúp mình cứng rắn, bản lĩnh hơn. Chỉ khi bạn tự tin, có tiếng nói và vai trò trong gia đình, bạn sẽ dễ dàng đưa ra những quyết định đúng đắn và hợp lý. Còn lúc này, bạn cần bình tâm và lập kế hoạch nghiêm túc, lâu dài hơn cho cuộc sống của mình.

Chúc bạn mạnh mẽ, sớm tìm lại sự thăng bằng trong cuộc sống.

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.

Video liên quan

Chủ Đề