Tại sao đường cơ sở bắt đầu từ đảo Cồn Cỏ

Liên quan đến các tranh chấp lãnh thổ trên biển thì làm sao để có thể xác định được tranh chấp đó có nằm trong vùng biển của quốc gia mình hay không. Để hiểu rõ hơn về vấn đề này thì chúng ta cần phải có kiến thức liên quan đến đường cơ sở. Trong phạm vi bào viết dưới đây, luathoangphi.vn sẽ giải đáp thắc mắc liên quan đến Đường cơ sở là gì? Cách xác định đường cơ sở?

Khái niệm đường cơ sở

Công ước Liên hợp quốc về Luật Biển 1982 và Luật biển Việt Nam năm 2018 không đưa ra định nghĩa cụ thể về đường cơ sở là gì. Tuy nhiên Điều 9, Điều 11 Luật biển Việt Nam khi quy định về nội thủy và lãnh hải thì có quy định:

Điều 9. Nội thuỷ

Nội thủy là vùng nước tiếp giáp với bờ biển, ở phía trong đường cơ sở và là bộ phận lãnh thổ của Việt Nam.

Điều 11. Lãnh hải

Lãnh hải là vùng biển có chiều rộng 12 hải lý tính từ đường cơ sở ra phía biển.

Ranh giới ngoài của lãnh hải là biên giới quốc gia trên biển của Việt Nam.”

Như vậy từ hai định nghĩa của nội thủy và lãnh hải có thể đưa ra một định nghĩa về đường cơ sở là gì? như sau: Đường cơ sở là đường ranh giới phía trong của lãnh hải và phía ngoài của nội thủy, do quốc gia ven biển hay quốc gia quần đảo định ra phù hợp với công ước của Liên hợp quốc về luật biển năm 1982 để làm cơ sở xác định phạm vi của các vùng biển thuộc chủ quyền và quyền tài phán quốc gia.

Cách xác định đường cơ sở?

Đường cơ sở được chia làm 03 loại bao gồm đường cơ sở thông thường, đường cơ sở thẳng và đường cơ sở quần đảo. Cách xác định đường cơ sở cụ thể như sau:

Điều 5 Công ước quốc tế về luật biển năm 1982 quy định về đường cơ sở thông thường:

Điều 5. Đường cơ sở thông thường

Trừ khi có quy định trái ngược của Công ước, đường cơ sở thông thường dùng để tính chiều rộng lãnh hải là ngấn nước triều thấp nhất dọc theo bờ biển, như được thể hiện trên các hải đồ tỷ lệ lớn đã được quốc gia ven biển chính thức công nhận.”

Trong trường hợp địa hỉnh, cấu trúc bở biển không thỏa mãn các điều kiện để áp dụng đường cơ sở thông thường thì các quốc gia có thể áp dụng đường cơ sở thẳng và đường cơ sở quẩn đảo.

Đường cơ sở thẳng được quy định trong Điều ước quốc tế về Luật biển năm 1982 là:

Điều 7. Đường cơ sở thẳng

1.Ở nơi nào bờ biển bị khoét sâu và lồi lõm hoặc nếu có một chuỗi đảo nằm sát ngay và chạy dọc theo bờ biển, phương pháp đường cơ sở thẳng nối liền các điểm thích hợp có thể được sử dụng để kẻ đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải.

2.Ở nơi nào bờ biển cực kỳ không ổn định do có một châu thổ và những đặc điểm tự nhiên khác, các điểm thích hợp có thể được lựa chọn dọc theo ngấn nước triều thấp nhất có chuyển dịch vào phía trong bờ, các đường cơ sở đã được vạch ra vẫn có hiệu lực cho tới khi các quốc gia ven biển sửa đổi đúng theo Công ước.

3.Tuyến các đường cơ sở không được đi chệch quá xa hướng chung của bờ biển, và các vùng biển ở bên trong các đường cơ sở này phải gắn với đắt liền đủ đến mức đạt được chế độ nội thủy.

4.Các đường cơ sở thẳng không được kéo đến hoặc xuất phát từ các bãi cạn lúc nổi lúc chìm, trừ trường hợp ở đó có những đèn biển hoặc các thiết bị tương tự thường xuyên nhô trên mặt nước hoặc việc vạch các đường cơ sở thẳng đó đã được sự thừa nhận chung của quốc tế.

5.Trong những trường hợp mà phương pháp kẻ đường cơ sở thẳng được áp dụng theo khoản 1, khi ấn định một số đoạn đường cơ sở có thể tính đến những lợi ích kinh tế riêng biệt của khu vực đó mà thực tế và tầm quan trọng của nó đã được một quá trình sử dụng lâu dài chứng minh rõ ràng.

6.Phương pháp đường cơ sở thẳng do một quốc gia áp dụng không được làm cho lãnh hải của một quốc gia khác bị tách khỏi biển cả hoặc một vùng đặc quyền kinh tế.”

Đường cơ sở thẳng được áp dụng khi quốc gia có đường bờ biển lồi lõm, khúc khuỷu và khi áp dụng đường cơ sở thông thường sẽ rất khó khăn để có thể đo đạc. Trong trường hợp quốc gia có nhiều quần đảo thì cần phải có cách xác định đường cơ sở quần đảo.

Đường cơ sở quần đảo theo quy định tại Khoản 1 Điều 47 Công ước này quy định đường cơ sở thẳng của quần đảo nối liền các điểm ngoài cùng của các đảo xa nhất và các bãi đá lúc chìm lúc nổi của quần đảo và phải thỏa mãn các điều kiện sau:

+ Tuyến các đường cơ sở này bao lấy các đảo chủ yếu và xác lập một khu vực mà tỷ lệ diện tích nước đó với đất, kể cả vành đai san hô, phải ở giữa tỷ lệ số 1/1 và 9/1.

+ Chiều dài của các đường cơ sở này không vượt quá 100 hải lý; tuy nhiên có thể tối đa 3% của tổng số các đường cơ sở bao quanh một quần đảo nào đó có một chiều dài lớn hơn nhưng không quá 125 hải lý.

+ Không được tách xa rõ rệt đường bao quanh chung của quần đảo.

+ Các đường cơ sở không thể kéo đến hay xuất phát từ các bãi cạn lúc chìm lúc nổi, trừ trường hợp tại đó có xây đặt các đèn biển hay các thiết bị tương tự thường xuyên nhô trên mặt biển hoặc trừ trường hợp toàn bộ hay một phần bãi cạn ở cách hòn đảo gần nhất một khoảng cách không vượt quá chiều rộng lãnh hải.

+ Một quốc gia quần đảo không được áp dụng phương pháp kẻ các đường cơ sở khiến cho các lãnh hải của một quốc gia khác bị tách rời với biển cả hay với một vùng đặc quyền kinh tế.

+ Nếu một phần của vùng nước quần đảo của một quốc gia quần đảo nằm giữa hai mảnh lãnh thổ của một quốc gia kế cận, thì các thuyền và mọi lợi ích chính đáng mà quốc gia kế cận này vẫn được hưởng theo truyền thống ở trong các vùng nước nói trên, cũng như tất cả các quyền nảy sinh từ các điều ước được ký kết giữa hai quốc gia, vẫn tồn tại và vẫn được tôn trọng.

+ Để tính toán tỷ lệ diện tích các vùng nước so với diện tích phần đất đã nêu ở khoản 1, các vùng nước trên trong các bãi đá ngầm bao quanh các đảo và vành đai san hô, cũng như mọi phần của một nền đại dương có sườn dốc đất đứng, hoàn toàn hay gần như hoàn toàn do một chuỗi đảo đá vôi hay một chuỗi các mỏm đá lúc chìm lúc nổi bao quanh, có thể được coi như là một bộ phận của đất.

+ Các đường cơ sở được vạch ra theo đúng điều này phải được ghi trên hải đồ có tỷ lệ thích hợp để xác định được vị trí. Bản kê tọa độ địa lý của các điểm, có ghi rõ hệ thống trắc địa được sử dụng có thể thay thế cho các bản đồ này.

+ Quốc gia quần đảo công bố theo đúng thủ tục các bản đồ hoặc bảng liệt kê tọa độ địa lý và gửi đến Tổng thư ký Liên hợp quốc một bản để lưu chiểu.

Tóm lại, mỗi quốc gia có thể có cả đường cơ sở thông thường, đường cơ sở thẳng và đường cơ sở quần đảo. Đường cơ sở có ý nghĩa rất lớn trong việc xác định ranh giới các vùng biển. Đường cơ ở chính là điều kiện để có thể xác định được lãnh hải, vùng tiếp giáp lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa.

Trên đây là tư vấn của chúng tôi nhằm giải đáp thắc mắc Đường cơ sở là gì? Cách xác định đường cơ sở? để bạn đọc tham khảo.

Quý khách còn thắc mắc gì vấn đề này hoặc muốn biết thêm thông tin chi tiết thì vui lòng liên hệ với chúng tôi theo số tổng đài 1900 6557 để được tư vấn.

Với những tranh chấp lãnh thổ trên biển thì chúng ta phải làm sao để có thể xác định được tranh chấp ấy có nằm trong vùng biển của quốc gia mình hay không? Để hiểu rõ hơn về vấn đề này thì cần phải có kiến thức liên quan đến đường cơ sở. Vậy thì đường cơ sở là gì? Bản đồ cũng như cách xác định chính xác ra sao? Mời bạn đọc tham khảo những thông tin trong bài viết sau của muahangdambao.com để có được câu trả lời chính xác nhất nhé!

Tìm hiểu khái niệm đường cơ sở là gì?

Đường cơ sở [the baseline] là đường ranh giới nằm ở bên trong lãnh hải và nằm bên ngoài vùng nội thủy, do quốc gia quần đảo hoặc là những quốc gia ven biển dựa theo công ước do Liên hợp quốc soạn về Luật biển năm 1982 để định ra phù hợp nhất, làm cơ sở để có thể xác định được quyền tài phán quốc gia và phạm vi của các vùng biển thuộc về chủ quyền quốc gia.

Đường cơ sở là đường gì?

Đường cơ sở có vai trò như thế nào?

Đường cơ sở chính là cơ sở để chúng ta có thể tính được chiều rộng của các vùng trên biển. Cụ thể là các vùng như là vùng đặc quyền kinh tế, vùng lãnh hải, vùng tiếp giáp với lãnh hải cũng như là thềm lục địa, được xác định nhằm tạo ra các ranh giới giữa từng quốc gia.

Đây cũng là cơ sở để xác định được vùng nội thủy giáp với phần đất liền vì vậy việc xác định đường cơ sở cực kỳ quan trọng và cần thiết đối với những quốc gia tiếp giáp với biển và có đường biển dài.

Bởi vì mỗi quốc gia, vùng lãnh thổ sẽ có những quy định khác nhau về kinh tế trên biển riêng biệt và cụ thể. Chẳng hạn như là áp dụng cho các tàu thuyền nước ngoài có mong muốn neo đậu trong bờ biển thuộc vào phạm vi trên biển của Việt Nam hay các tàu thuyền sẽ chỉ được đánh bắt thủy hải sản trong nước hoặc không được tiến hành đánh bắt thủy hải sản. Các tàu thuyền của nước khác tuyệt đối không được đánh bắt thủy hải sản tại vùng biển của Việt Nam.

Bên cạnh đó, Luật của mỗi quốc gia có đường bờ biển cũng sẽ quy định vùng nào tàu thuyền sẽ được đi qua, được neo đậu hay chỉ được phép đi qua mà không được phép dừng lại… Các yếu tố này cũng sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp tới lãnh thổ, an ninh biển của mỗi 1 quốc gia, khu vực.

Ý nghĩa của việc xác định đường cơ sở là gì?

Vai trò của đường cơ sở là vô cùng quan trọng bởi cần xác định được đường cơ sở thì ta mới có thể xác định được vùng tiếp giáp với lãnh hải, chiều rộng của lãnh hải, thềm lục địa cũng như vùng đặc quyền kinh tế. Quá trình xác định đường cơ sở của quốc gia cũng khiến cho các vùng biển khác thu hẹp lại hoặc mở rộng, tùy vào từng trường hợp cụ thể.

Đường cơ sở gồm những loại nào?

Nhiều người đặt ra câu hỏi: “Có mấy loại đường cơ sở?”. Theo đó, hiện nay, chúng ta có thể sử dụng 3 phương pháp khác nhau để có thể xác định đường cơ sở gồm có phương pháp cơ sở đường thẳng, cơ sở thông thường và cuối cùng là cơ sở quần đảo.

Xem thêm: Nội thuỷ là gì? Cách phân định vùng nội thủy của biển nước ta

Đường cơ sở được xác định như thế nào?

Sau đây sẽ là các cách xác định đường cơ sở được dùng nhiều nhất hiện nay:

Đường cơ sở thẳng

– Nếu nơi nào đó có một chuỗi đảo nằm sát với nhau và chạy dọc theo đường bờ biển hoặc có bờ biển bị lồi lõm hay khoét sâu vào trong thì phương pháp đường cơ sở thẳng sẽ được áp dụng ngay lập tức để gắn liền những điểm phù hợp. Sử dụng đường này để tính chiều rộng lãnh hải bằng cách kẻ các đường cơ sở giữa những điểm ấy.

Phân chia đường cơ sở trên biển như thế nào?

– Nếu nơi nào có một châu thổ hoặc là các đặc điểm về tự nhiên khác khiến cho bờ biển không ổn định, những điểm xác định đường cơ sở sẽ được chọn lựa dọc theo những ngấn nước thủy triều [có sự dịch chuyển vào phía trong của bờ] thấp nhất. Các đường cơ sở này sẽ bắt đầu có hiệu lực, trừ khi những quốc gia có bờ biển này thực hiện việc sửa đổi dựa theo Công ước của Liên hợp quốc.

– Khi tiến hành xác định đường cơ sở, các vùng biển ở bên trong đường cơ sở cần gắn với đất liền để có thể đạt tới được chế độ nội thủy, và tuyến của đường cơ sở sẽ không được lệch quá xa so với hướng chung của bờ biển.

– Trừ những trường hợp vạch ra đường cơ sở ở các bãi cạn lúc chìm lúc nổi được thừa nhận chung của luật quốc tế hoặc những nơi này đã có các đèn biển hoặc những thiết bị gần tương tự liên tục hay thường xuyên nhô lên trên mặt nước, các đường cơ sở thẳng sẽ không thể được kéo tới hoặc xuất phát từ những bãi cạn lúc chìm lúc nổi này.

– Một số trường hợp cũng đã áp dụng phương pháp kẻ đường cơ sở thẳng thì khi ấn định các đoạn đường cơ sở thì tại các khu vực đó có thể sẽ được tính tới các lợi ích kinh tế riêng biệt và nó cũng vô cùng quan trọng khi đã sử dụng trong một quá trình dài có các minh chứng vô cùng rõ ràng.

– Khi một quốc gia đã áp dụng các phương pháp đường cơ sở thẳng thì sẽ không làm cho lãnh hải của các quốc gia khác bị tách ra khỏi một vùng đặc quyền kinh tế hay tách khỏi biển cả.

Đường cơ sở thông thường

Đường cơ sở thông thường sẽ được tính dựa theo chiều rộng của lãnh hải, trừ khi có những quy định trái ngược lại với Công ước về luật Biển, là ngấn nước triều thấp nhất tính dọc theo đường bờ biển và được quốc gia ven biển chính thức công nhận cũng như là được hiện diện trên các bản đồ biển có tỷ lệ lớn.

Khi những quốc gia ở ven biển có địa hình cấu trúc thông thường về đường bờ biển thì sẽ xác định dùng phương pháp đường cơ sở thông thường để tính đường cơ sở, vô cùng đơn giản và không gặp khó khăn.

Đường cơ sở quần đảo

– Các tuyến đường cơ sở này sẽ cần phải bao quanh các đảo trọng yếu và xác lập nên một khu vực dựa theo tỷ lệ diện tích của quốc gia đó cùng với cả vành đai các rạn san hô và đất, đảm bảo ở giữa hai tỷ lệ này là 9/1 và 1/1.

– Các tuyến đường cơ sở của quần đảo sẽ không được dài quá 100 hải lý, tuy nhiên nếu phần đường cơ sở bao quanh một quần đảo lớn hơn thì vẫn có thể đạt tối đa 3% tổng số các đường cơ sở này và không được vượt quá con số 125 hải lý.

– Không được tách quá xa và rõ ràng theo đường bao quanh chung bên trong quần đảo.

Đường cơ sở quần đảo được xác định như thế nào?

– Trừ những trường hợp các bãi cạn có lúc nổi lúc chìm có xây, lắp đặt đèn biển hay các thiết bị tương tự thường xuyên nhô lên khỏi bề mặt biển thì các đường cơ sở sẽ không thể kéo dài tới hay xuất phát từ những bãi cạn này hoặc cũng có thể một phần của bãi cạn hay toàn bộ bãi cạn cách hòn đảo gần nhất theo một khoảng cách không được dài hơn chiều rộng lãnh hải của chính quần đảo đó.

– Một quốc gia quần đảo sẽ không được phép áp dụng phương pháp kẻ đường cơ sở khiến cho một quốc gia khác có vùng lãnh hải bị tách rời ra khỏi với vùng đặc quyền kinh tế hay tách rời hẳn với biển cả.

– Nếu quốc gia quần đảo ấy có một phần vùng nước ở quần đảo nằm giữa hai mảnh của lãnh thổ tại quốc gia kế bên thì quốc gia kề cận này vẫn sẽ được hưởng các thuyền cũng như lợi ích chính đáng theo truyền thống của các vùng nước này theo luật. Các quyền này xuất phát từ những điều ước đã được hai quốc gia này ký kết với nhau, sẽ được tôn trọng và vẫn tồn tại cho đến hiện tại.

– Để tính toán chính xác tỷ lệ các vùng nước có diện tích như thế nào với phần đất liền đã nêu thì vùng nước bên trong một phần của nền đại dương đó sẽ phải có sườn dốc rất đứng, các bãi đá ngầm ở xung quanh các đảo và vành đai san hô, gần như hoàn toàn hoặc hoàn toàn do một chuỗi những mỏm đá lúc thì chìm lúc thì nổi hay chuỗi đảo đá vôi bao bọc xung quanh thì mới có thể được coi nó thành một bộ phận của đất liền.

– Các đường cơ sở sẽ được tính dựa theo các điều khoản cần được ghi trên bản đồ biển để có thể xác định chính xác vị trí với tỷ lệ thích hợp nhất. Có thể thay thế các bản đồ này bằng bản kê của tọa độ địa lý có các điểm ghi rõ ràng, rành mạch trên hệ thống trắc địa.

– Các quốc gia quần đảo cũng cần phải công bố những đường cơ sở theo đúng thủ tục bằng các bảng kê tọa độ địa lý hoặc hoàn tất những bản đồ này sau đó gửi một bản tới cho Tổng thư ký Liên hợp quốc để lưu chiếu cẩn thận.

Xem thêm: Lãnh hải là gì? Rộng bao nhiêu hải lý? Được xác định thế nào?

Cách xác định đường cơ sở của Việt Nam là gì?

Căn cứ vào vị trí địa lý cũng như địa hình bờ biển thì Việt Nam đã và đang sử dụng phương pháp đường cơ sở thẳng để có thể tính và xác định đường cơ sở. Do các quốc gia đều có những địa hình bờ biển khác nhau và tương đối phức tạp, đồng thời việc xác định đường cơ sở cũng do chính những quốc gia ven biển này tự tay tiến hành nên có thể khiến cho một vùng biển trở thành lãnh hải hoặc một khu vực lãnh hải trở thành vùng nội thủy, bởi vậy Công ước Luật biển của Liên hợp quốc đã đưa ra chi tiết các điều khoản quy định rõ ràng với những đất nước có biển.

Điểm A11 là đường cơ sở thuộc đảo nào ở Việt Nam?

Đường cơ sở Việt Nam chính là đường cơ sở chưa hoàn chỉnh bởi vì ở phía Nam là điểm A0 tiếp nối với ranh giới đường cơ sở của Việt Nam và Campuchia trong vùng nước lịch sử chung giữa Việt Nam và Campuchia chưa xác định được, cũng như điểm cuối cùng của đường cơ sở Việt Nam cũng chính là điểm A11 [đảo Cồn Cỏ] nằm ở cửa của vịnh Bắc Bộ.

Bản đồ đường cơ sở của Việt Nam

Hy vọng những thông tin cụ thể trên đây đã giúp các bạn đọc hiểu được thế nào là đường cơ sở, bản đồ cũng như cách xác định đường cơ sở của Việt Nam. Nếu còn bất cứ câu hỏi nào muốn được giải đáp, vui lòng để lại bình luận dưới bài viết để chúng tôi có thể hỗ trợ trả lời 1 cách cụ thể và nhanh nhất nhé!

Video liên quan

Chủ Đề