Thơ song thất lục bát về cha mẹ

Tuyển chọn Thơ Lục Bát viết về Cha Mẹ rất hay [hãy xem dù chỉ 1 lần]

[iini.net] Tuyển chọn những bài thơ lục bát viết về Cha Mẹ rất hay, xúc động và ý nghĩa mà bạn nên xem qua dù chỉ 1 lần. Những bài thơ này đã được iini.net chọn lọc rất kĩ trước khi gửi đến bạn đọc.
Tình mẫu tử & tình phụ tử là tình cảm rất thiêng liêng, không có gì có thể đánh đổi được. Qua chùm thơ này, iini.net hi vọng tất cả chúng ta sẽ dành thời gian để suy nghĩ về cha mẹ, để rồi biết lo lắng & yêu thương cha mẹ mình nhiều hơn..

thơ lục bát viết về Cha Mẹ [ảnh: internet]
Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #01

THƠ LỤC BÁT: NÓI VỚI CHA MẸ

Tác giả: Bách Tùng Vũ Con xin kính hiếu Mẹ Cha Bằng lời thơ để viết ra nỗi lòng... Nhớ khi còn bế còn bồng Nhớ khi giọt máu đỏ hồng Mẹ mang Mười ngày chín tháng gian nan Trèo non lội suối nắng chang trên đầu... Con nằm bụng Mẹ...biết đâu Đầu trần chân đất luồn sâu trong rừng... Hết rừng rồi đến lội Bưng Kiếm từng hạt lúa mót từng củ khoai. Mẹ nào than vãn với ai Chỉ mong lúa thóc đầy vai gánh về... Cha thì vất vả đồng quê Sớm chiều lặn lội dãi dề nắng mưa... Ầu ơ... Gió đẩy gió đưa Hoàng hôn bóng đổ, Mẹ chưa thấy về... Bao năm gian khổ không nề Thay năm bảy chổ...dời quê bao lần... Đi đâu cũng khổ cũng bần Vì đàn con đó, năm lần Mẹ sinh Tủi thân lúc nhục...khi vinh Mẹ luôn cam chịu, một mình lặng im... Cuộc đời bảy nổi ba chìm Lênh đênh mười tám lần tìm an cư... Rằng xem có lúc tưởng như Dừng chân đất ấy kể từ hôm nay Rồi đâu tai gió vạ bay Lại đành nối tiếp tháng ngày tha hương Nhiều năm thấm những gió sương Trải bao cay đắng, trăm đường bể dâu... Thương nhiều...Manh áo vá, khâu Mò cua bắt ốc đồng sâu...những ngày... Cái nghèo ôm lấy thân gầy Đi đâu cũng khổ,cuốc cày quanh năm Thân cò hôm sớm chỉ chăm... Mưa thâm gió bấc rét căm tê lòng...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #02
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: Mẹ tôi [ảnh: internet]
Một đời khó nhọc vì con Thân cò lặn lội héo hon tháng ngày Giọt mồ hôi mặn, mắt cay Gian lao vất vả...rủi may phận đời... Con thương Mẹ quá Mẹ ơi Chiều nay nhớ lại... Những lời ru xưa ... Sau hè bụi chuối gió đưa ... Ầu ơ...Câu hát như vừa hôm qua Trời mưa lay đám hoa cà Ru em...con ngóng... Mẹ à Mẹ đâu? Mẹ còn lặn lội đồng sâu Mò cua bắt ốc ,hái rau mang về... Những ngày mưa gió lê thê Thương đàn con nhỏ ngô nghê đói lòng Rau rừng ăn với tép đồng Ráng ăn gắng nuốt kiếm dòng sữa non Sữa này là để cho con Ôm bầu vú Mẹ bú ngon bú lành... Dẫu là một chút rau canh Có trong sữa Mẹ con nhanh lớn dần Cuộc đời thay đổi trăm lần Lên non xuống bể cực thân dãi dầu... Những đêm gió bấc canh thâu Cha cày Mẹ cuốc, đèn dầu lét leo... Thương đàn con nhỏ nhóc nheo Đêm dài cặm cụi hắt heo mưa phùn Ban ngày chân lấm những bùn Đêm xuống không nghỉ, vẫn luồn trong mưa Cái nghèo đeo bám dây dưa Dài năm, rộng tháng mà chưa dứt nghèo... Vì sinh thân phận bọt bèo Mẹ tôi cũng đặng chiều theo ý trời Thân gầy lam lũ một đời Đói no kham khổ không lời oán than... Chiều nay con gửi gió ngàn Nhắn lời đến Mẹ... Vô vàn... Thương yêu...!

xem thêm: thơ hay viết về Mẹ [những bài thơ viết về Mẹ thật hay và cảm động với nhiều thể loại..]

Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #03
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát Cha Ơi.. [ảnh: internet]
Trời sinh cây sấu, cây gòn Chịu bao giông tố vẫn còn đứng trơ Giống như Cha, tự bao giờ ? Hao gầy năm tháng mà vờ khỏe ra Con thương Cha lắm, ơi Cha... Nhọc nhằn hôm sớm chẳng mà thở than. Mẹ sinh con thuở cơ hàn Để Cha lặn lội trong hang, trong rừng Sớm chiều cơ cực quá chừng Khổ nghèo Cha gánh trên lưng nặng oằn Lo con được một miếng ăn Gồng mình lam lũ khó khăn nhường nào . Cha Ơi...i...i... Đói lòng ăn trái ổi đào Sống nhăn đắng chát mà trào lệ tuôn Chiều nghe chùa vọng tiếng chuông Bồi hồi tưởng nhớ mà buồn hắt hiu Những ngày vui biết bao nhiêu Thuở Cha còn sống con nhiều sướng vui. Nhớ ngày buôn bán ngược xuôi Lo cơm, chạy chợ mà vui phận nghèo Một đàn con nhỏ nhóc nheo Vì thương thương lắm, phải đeo nợ đời Lạnh lùng dầm hạt mưa rơi Lệ chan với nước mà lời không than. Những ngày lội cánh đồng hoang Gò lưng mà kéo lưới mang cá về Đêm dài mưa gió lê thê Mẹ mang bụng chửa, Cha về càng khuya... Cũng là lặn lội ngoài kia Kiếm thêm con cá để chia cho đều... Cha ơi...! Con nhớ Cha nhiều Khóc bao nhiêu nữa cho chiều thôi rơi Xin người hãy nhớ người ơi "Giơ cao đánh khẽ" nặng lời là Cha Dù Cha mắng chửi rầy rà Roi đòn Cha đánh cũng là Cha thương . Chiều nay nhìn khói bếp vương Bây giờ đâu nữa nẻo đường Cha đi Để con đứng đợi làm chi Mỏi mòn ngồi ngóng, Cha thì nơi đâu ? Trông vào đôi mắt trũng sâu Có hai giọt lệ, khóc sầu...Cha...ơi...!!! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #04
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: Người Cha Nghèo [ảnh: internet]
Con vào đại học rồi sao? Lòng Cha vui sướng nao nao cả ngày... Hôm qua nhận được tin này Con mừng tíu tít chạy bay về nhà "Cha ơi, con đậu rồi nà"... Cha rơi nước mắt, nhưng mà... Cười vui...! Quanh năm lặn lội ngược xuôi Bán buôn vất vả để nuôi cả nhà... Từ ngày con học cấp ba Trường ở trên huyện, con ra ở nhờ... Còn Cha từ sáng tờ mờ Ra đường buôn bán đợi chờ người qua... Có khi là thúng khổ qua Cha gieo dưới ruộng đem ra chợ chiều Có lần được ít hạt điều... Cha trồng trên rẫy đã nhiều năm qua Rồi khi thì mấy trái cà, Mấy quả me chín... Con gà Cha nuôi... Ngày vào Đại Học con vui... Còn Cha vất vả ngược xuôi chợ đời Bán buôn đủ thứ kiếm lời Quanh năm chẳng dám nghỉ ngơi bao giờ Nhà còn mấy đứa em thơ... Mẹ thì đau ốm cũng nhờ tay Cha... Ngày dài tháng rộng bao la Con vừa đi học, vừa ra dạy kèm Còn Cha cực khổ lấm lem Mồ hôi đổ nắng, ướt mèm áo Cha Tháng ngày vất vả bôn ba Khi thì làm mướn, khi ra chợ chiều... Cha Ơi...! Cha ơi... Thương biết bao nhiêu... Mưa thì ướt sũng, nắng thiêu cháy người Quanh năm buôn bán chải bươi... Làm Cha làm Mẹ... một người là... Cha Con mong mau Đại Học ra Con gồng gánh hết... Cả nhà...cho Cha...!

xem thêm: thơ hay viết về Cha [những bài thơ viết về Cha thật hay và cảm động với nhiều thể loại..]

Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #05
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: nước mắt chảy xuôi [ảnh: internet]
Bao đời nước mắt chảy xuôi Khi nào chảy ngược... Con nuôi Mẹ già ? Bao đời cháu quý ông bà Thương thì thương thế, nhưng mà có nuôi ? Tuổi già vai gánh lưng gùi Long đong vất vả, ngược xuôi chợ đời. Ví dầu con hỡi con ơi Mười con một Mẹ, Mẹ thời vẫn nuôi Nay con nuôi Mẹ có vui Mà sao tranh cãi Mẹ tui, Mẹ bà... Tháng này Mẹ ở anh ba Tháng sau qua ở bên nhà chị hai... Tiền bạc cho ít lai rai Mẹ già rồi có cần xài gì đâu Muốn thì xin lấy một câu Đừng có tự ái làm rầu tụi con Đừng có khóc lóc nỉ non Than buồn than khổ, để còn làm ăn... Con ơi...! Mẹ nào đâu có khó khăn Cũng vì già cả cằn nhằn mấy câu Cũng vì cái tính lo âu Nào Mẹ có muốn làm rầu các con Cũng vì minh mẫn không còn Mẹ già trí nhớ cũng mòn hao theo... Mẹ thương đứa khổ đứa nghèo Đứa thì không có, đứa đeo đầy vàng Buồn thương Mẹ có phàn nàn Cũng là núm ruột Mẹ mang cả mà Anh em cùng một Mẹ Cha Đỡ đần nhau nhé, đừng xa...con à. Đứa nào hư hỏng bê tha Đứa nào nghịch tử cũng là Mẹ mang Tội Mẹ xin gánh trăm đàng Các con hoà thuận Mẹ an trong lòng Đời Mẹ già chết cũng xong Lòng Mẹ sau trước chỉ mong một điều... Dù cho tranh cãi bao nhiêu Thì anh em vẫn thương nhiều nhé con... Rồi Mẹ cũng sẽ không còn Các con hãy giữ cho tròn tình thân "Anh em như thể tay chân" Sướng vui, nghèo khó...đỡ đần...nghe con...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #06
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: đôi mắt của Cha [ảnh: internet]
Cha ơi...! Trời sinh Cha kiếp mồ côi Cực thân vất vả nổi trôi dòng đời Tuổi thơ thiếu tiếng ru hời Bà ra đi lúc Cha thời lên ba Lên năm Ông cũng rời xa Mồ côi cả Mẹ lẫn Cha tội tình Tủi thân lủi thủi một mình Đói no vất vả thân hình xanh xao Cuộc đời cay đắng biết bao Sống nhờ ở tựa mòn hao dáng gầy Quê nghèo lam lũ cấy cày Mò cua bắt ốc những ngày bão giông Xuân qua rồi lại lập đông Sớm chiều làm mướn làm công đủ đường Lớn lên duyên nợ đo lường Vận vào số kiếp đoạn trường xót xa Cái nghèo đeo bám chẳng tha Để cho năm tháng thân Cha nhọc nhằn Thương sao nắng gió khô cằn Áo cơm lo lắng in hằn mắt sâu Cha nào than vãn một câu Thương con còn nhỏ, canh thâu thở dài Cũng âu số phận an bài Đàn con bảy đứa là tài sản thôi Sá gì cái phận mồ côi Làm tớ cũng đặng, làm tôi cũng đành Mong đàn con nhỏ học hành Đứa vui cái chữ, đứa dành điểm năm... Trải bao giông tố thăng trầm Đứa nên gia thất, đứa tầm cao sang Tuổi già bệnh tật Cha mang Chỉ còn đôi mắt cũng tan ánh nhìn Đau thương trăm lại chất nghìn Bạc nào đổi được, hỏi tiền nào mua ? Đời Cha mặn đắng cay chua... Còn lại đôi mắt già nua mù loà. Cha ơi...! Chiều nay con khóc vỡ oà Con thương Cha quá...Cha à...Cha ơi...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #07
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: hồi tưởng Mẹ [ảnh: internet]
Trời mưa tháng sáu dầm dề Ngồi buồn con lại nhớ về thuở xưa Giọt sầu rơi rớt song thưa Hiện về kỉ niệm như vừa hôm qua Những ngày đói rách nhà ta Con thương nhiều lắm Mẹ à Mẹ ơi ...! Tuổi thơ ai cũng một thời Dấu yêu gìn giữ những lời Mẹ ru Nhớ ngày mưa gió âm u Mẹ còn bươn chải đồng thu lúa mùa Thương sao thương mấy cho vừa Cực thân chẳng thiếu cũng thừa gian nan Mẹ ngày bụng chửa dạ mang Trèo non lội suối không than nửa lời Trông lên đỉnh núi xa vời Ngày năm bảy dặm nát tơi chân trần Tay bươn tay chải tảo tần Nhặt nhạnh gắng sức vì cần cho con Dãi dầu mưa nắng héo hon Chân không mà bước lên non xuống ngàn Có khi gặp phải tai nàn Máu cùng nước mắt hòa chan mưa rừng... Rồi khi đồng nước đầy Bưng Lặn lội hôm sớm không ngưng không sờn Một thân hiu quạnh cô đơn Buồn nơi xa vắng thương con nhớ chồng Buồn trông xa thẳm trên đồng Thân cò lạc lõng giữa dòng mênh mông Buồn trông đi giữa dòng sông Đò neo bến vắng, người trông người về... Mẹ tôi gian khổ trăm bề Bèo trôi bọt nước đi về một thân Cát bùn dẫu lấm tay chân Khổ đau dẫu mấy gian truân dập vùi Một đàn con nhỏ Mẹ nuôi Nên người trọn vẹn...Ngày vui...Bây giờ ...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #08
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: khóc Mẹ [ảnh: iini.net]
Chiều rơi thăm thẳm buồn trôi Từng đàn chim vịt ỉ ôi bay về Cảnh nhà xơ xác thảm thê Rưng rưng nhớ Mẹ tái tê giọt sầu Giờ này Mẹ ở nơi đâu ? Vườn rau rũ rượi, dây bầu héo khô. Khói nhang nghi ngút quanh mồ Khăn tang con quấn, mà cô quạnh lòng... Mẹ nghèo vất vả long đong Nuôi đàn con nhỏ mà không có chồng Cha đi biền biệt... Ngóng trông Từ thời con mới lọt lòng Mẹ ra. Đứa thì lên bảy, lên ba Đứa thì vừa mới sinh ra trên đời Tháng ngày đau đớn chơi vơi Một mình vất vả rạc rời tấm thân. Đàn ông yêu Mẹ...đỡ đần Thương con Mẹ bảo chẳng cần lấy ai. Rồi xuân Mẹ cũng tàn phai Dãi dầu mưa nắng năm dài nuôi con Nhà nghèo vay mượn thóc non Đến mùa phải trả, mà còn nợ đeo Thân mình lam lũ gầy teo Một sương hai gió, nương theo dòng đời. Ầu ơ... Tiếng Mẹ ru hời Từ nay thôi đã...về trời còn đâu Trước mộ con cúi gục đầu Nỉ non con khóc giọt sầu rơi rơi Đâu còn hai tiếng...Mẹ ơi.. Vì cơn bạo bệnh Mẹ rời nhân gian. Chiều nay chim Nhạn lạc đàn Cô đơn bay mãi vào hoàng hôn xa Lời ru ai hát... Ơi...à... Sầu đau thắt ruột lệ nhòa tuôn rơi... Con quỳ con khóc...Mẹ ơi... Mẹ về đây nhé... Bên đời... Với ...con...!

xem thêm: 1001 bài thơ tiếc thương Cha Mẹ đã mất, nhớ hơi ấm ngày xưa!

Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #09
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: bàn tay Mẹ [ảnh: internet]
Bao năm vất vả cấy cày Nên bàn tay Mẹ héo gầy nhăn nheo Dãi dầu mưa nắng phận nghèo Tay Mẹ gặt hái, lưng đèo con thơ... Bàn tay đưa võng ầu...ơ Ru con ngủ trọn giấc mơ trưa hè... Bàn tay chèo chống xuồng, ghe... Lặn lội buôn bán quả me, quả xoài... Bàn tay chạy chợ sớm mai Gánh rau đi bán, chẳng ai đỡ đần... Bàn tay Mẹ đã chai sần... Cũng vì khó nhọc, nghèo bần...nuôi con... Tay người móng đỏ, móng son... Tay Mẹ thô ráp, chẳng thon ngón nào Tay người trắng trẻo hồng hào Tay Mẹ đen đúa, móng nào cũng hư...😢 Tay người đẹp tựa tiểu thư... Còn bàn tay Mẹ xấu như bà già... Dù tay Mẹ chẳng nuột nà Đôi tay của Mẹ chính là cô tiên Con yêu những ngón tay hiền Khi con té ngã Mẹ liền đỡ nâng Khi con lỡ bước sa chân Cũng bàn tay Mẹ... Bao lần thứ tha... Từ khi con học chữ a... Tay Mẹ nắn nót mượt mà từng ô Bàn tay ráp ráp thô thô... Những ngày mưa bão... hong khô chăn màn... Bàn tay sáng nấu cơm rang Con ăn đỡ đói ... Trường làng học chăm... Con xa Mẹ đã bao năm Thương bàn tay Mẹ nay trăm tuổi già Về nghe Mẹ hát ơi à... Xoa đầu Mẹ bảo : tổ cha nhà mày... Mẹ ơi, con đã về đây... Để được áp má... Vào tay... Mẹ hiền ...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #10
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: Mẹ ơi con đã về [ảnh: internet]
Bao nhiêu năm tháng cuộc đời Ngược xuôi đất khách, xa vời cố hương Mẹ già mòn mỏi nhớ thương Thời gian trông ngóng, pha sương mái đầu Quê nghèo mưa nắng dãi dầu Thương sao câu hát ví dầu ầu ơ Những ngày đất khách bơ vơ Bon chen hối hả giấc mơ kim tiền Xa quê giọng nói khác miền Cô đơn lại nhớ Mẹ hiền xiết bao Những ngày sức khỏe gầy hao Nhớ bàn tay Mẹ hôm nao dịu dàng Ầu ơ gió thổi lên ngàn Gió đưa xuống bể rung hàng phi lao Gió lay hoa rụng bờ ao Mẹ đưa tay võng đêm sao, ru hời Nhớ nhiều cái thuở ấu thời Nhớ câu Mẹ dạy, nhớ lời Cha răn Quê mình vất vả khó khăn Miếng cơm manh áo trở trăn suốt mùa Đồng khô cỏ cháy gió lùa Nắng nung rát bỏng, mưa ùa nước dâng Đất nghèo Mẹ phải cực thân Sớm chiều lam lũ tay chân lấm bùn. Con đi muôn bước nghìn trùng Xa xôi dịu vợi nơi vùng phồn hoa Đêm nằm nhớ Mẹ thương Cha Nhớ dòng sông lở ,nhớ hoa lục bình Nhớ đêm trăng xuống nhà mình Quây quần êm ấm bên bình trà thơm Nhớ từng bụi chuối, cây rơm Nhớ hương ngào ngạt bát cơm quê nhà Nhớ tình làng xóm thật thà Chia bùi sẻ ngọt quả cà, trái dưa ... Quê mình vẫn đó như xưa Ngày con trở lại đò đưa xuôi dòng Vẫn đây hương lúa trổ đòng Con sông nước lớn nước ròng êm trôi Lưng trâu chú bé vẫn ngồi Diều ai cao vút trên đồi xa xa... Vui chân con bước về nhà Ôm con mẹ khóc...Vỡ oà...Nhớ con...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #11
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: cơm quê của Mẹ [ảnh: internet]
Chiều nay con đã về nhà Ăn cơm Mẹ nấu, đậm đà vị quê Dưa cà, cá mắm... Con mê... Dù là đạm bạc, chẳng chê bao giờ... Xa quê năm tháng mịt mờ... Nhớ cơm Mẹ nấu... Con mơ về nhà... Canh cua, cà ghém quê ta Kho tiêu cá bống... Sao mà ngon ghê Ngọc ngà cơm trắng lúa quê Dẻo thơm từng hạt, con mê mẩn lòng Ngọt ngào bát nước giếng trong Dù đi trăm nẻo nhớ mong quê nhà. Hạt cơm từ gạo mà ra... Từ tay Mẹ bón, tay Cha vun trồng Xanh tươi từng ngọn rau đồng Ruộng sâu bắt được con còng con cua... Cá lóc Mẹ nấu canh chua... Ao nhà nuôi được, chẳng mua thứ gì... Rẫy nương ngô, sắn, khoai mì... Đến mùa thu hoạch Cha đi mang về... Nhớ ngày còn bé ngô ngê... Chăn trâu, cắt cỏ trên đê mỗi chiều Cánh đồng lộng gió hiu hiu Hoàng hôn đỏ thẫm... Sáo Diều vi vu... Nhớ từng câu hát, lời ru... Bao năm in dấu, cho dù xa quê... Dòng sông uốn lượn quanh đê Nhà ai khói bếp chiều về... Tỏa bay Nồng nàn hương vị mê say... Thơm mùi gạo mới của ngày mùa quê... Chiều nay Mẹ bắt cá trê Bầu non Mẹ hái đem về nấu canh... Ôi...sao mát ngọt trong lành Cơm quê Mẹ nấu để dành cho con... Dù đi khắp núi cùng non... Cơm quê Mẹ nấu...thơm ngon nhất đời...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #12
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: Mẹ dạy con [ảnh: internet]
Cảm ơn Mẹ đã sinh con Cho ngời nét mặt, cho tròn lục căn Cảm ơn đời những khó khăn Cho con nếm trải để tăng sức bền Cảm ơn nghèo đói... Lênh đênh Cho thân vất vả mà nên con người . Này con...! Cuộc đời dù lắm khóc, cười Thân tâm rèn luyện cho tươi mặt mày Giàu sang phú quý là may Lỡ mà nghèo đói khéo rày lập thân Sống thời đo đếm, đong cân ... Khéo tròn vun vén thì dần ấm no. Của người không dễ ai cho Nếu may giàu có phải lo để dành Thế thời bớt tính đành hanh Thủ thường an phận cho lành tấm thân Học hành cho hết chữ "Nhân" Làm người không dễ nên cần rèn thêm. Chăm lo đèn sách từng đêm Ban ngày học một, tối nên học mười Gặp người luôn nở nụ cười Chào trên hỏi dưới cho tươi tấm lòng Giữ tâm như cái giếng trong Đừng nên vấy bẩn vì đong những bùn. Anh em hoà thuận vén vun Mẹ Cha đối đãi phải luôn hiếu hoà Vợ chồng tình cảm thiết tha Sống luôn nhường nhịn sẽ là ấm êm Thân trai không được yếu mềm Gắng làm rường cột lo thêm nếp nhà. Phần gái trọn đạo nho, gia Bên chồng, bên vợ, ruột rà...hỏi han Con cái dạy dỗ đàng hoàng Mình làm gương sáng, con đàng noi theo Cuộc đời duyên tốt mình gieo Đừng gieo nghiệp xấu...mãi nghèo...nhé con...!

xem thêm: thơ nói với con [những bài thơ yêu thương và dạy bảo của cha mẹ dành cho con cái..]

Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #13
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: lời ru [ảnh: internet]
À...ơi...! Trời mưa ướt áo Mẹ tôi Trên đường quang gánh một đôi nặng oằn Bờ vai gầy yếu khô cằn Bàn tay chai sạn nhọc nhằn áo cơm À ơi cái Tép cái Tôm Con ra đỡ Mẹ chạy cơn mưa rào Quê hương tôi tự thuở nào Lời ru của Mẹ đi vào câu ca Từ khi lên bảy lên ba Lời ru em đã ngân nga sớm chiều Tuổi thơ thương lắm cánh diều Bay vào giấc ngủ những điều thần tiên Lời ru quyện nắng ngoài hiên Vút vào tiếng gió trên triền đê xa Chiều về làng, sáo ngân nga Dòng sông bến nước cây đa mái đình Yêu thương nhiều lắm nghĩa tình Ngọt ngào câu hát quê mình thiết tha Lời ru có hạt mưa sa Áo nâu ướt đẫm Mẹ Cha nhọc nhằn Lời ru khi có chị Hằng Trẻ thơ tíu tít đêm trăng thanh bình Lời ru ta đó với mình Đi xa nhớ lắm cái tình thôn quê. À ơi...! Lời ru thương nghĩa phu thê Nặng vay cơm áo trăm bề lo toan Lời ru cái kiếp đa đoan Vận vào phận gái mắc oan tiếng đời Lời ru bậu lỡ hết thời Long đong bến đục ông trời mỉa mai... Câu ca day dứt lòng ai Dù đi bốn bể vẫn hoài nhớ thương Câu ca sầu lắng quê hương Khổ đau chát mặn gió sương vẫn đằm Câu ca lên bổng xuống trầm Hồn quê thắm thiết... Lặng thầm...lời ru ! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #14
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: nhớ nhà xưa [ảnh: internet]
Nhớ xưa bên mái tranh nghèo Cha cày mẹ cuốc, con trèo đồi Kham Những ngày cơ cực lũ lam Nuôi con không quản, khổ kham đủ điều Nắng mưa sớm tối những chiều Tay bồng tay bế với nhiều lo toan Đói lòng Mẹ khổ Cha mang Để đàn con nhỏ, bình an học hành. Những đêm Mẹ thức thâu canh Gió lùa mái lá, mong manh áo sờn Những ngày Cha trượt đèo trơn Chân cao chân thấp cô đơn giữa rừng Những ngày vất vả quá chừng Mẹ tôi khâu nón đã từng chai tay Rách rời áo vá Mẹ may Mùa đông lạnh lẽo con thay ấm lòng Những mùa lúa trổ trên đồng Anh em bắt ếch bắt còng mò cua Những ngày dang nắng buổi trưa Thả diều đá bóng thuở chưa xa nhà Bữa cơm mắm muối dưa cà Đơn sơ đạm bạc nghèo mà thật ngon... Giờ đây lặn lội chen bon Nhớ Cha thương Mẹ mắt con lệ sầu Chiều nay nhớ tiếng ơ ầu Ai ru con ngủ ví dầu ngân nga Lòng con nhớ Mẹ phương xa Chén cơm ai xới, ly trà ai bưng ? Cuộc đời nước mắt rưng rưng Chảy xuôi năm tháng không ngưng nỗi buồn Lệ đầm cứ mãi Mẹ tuôn Vì con còn mãi để buông trôi đời... Chốn miền Nam, bóng xa vời Con đi năm tháng rong chơi quên mình Nỗi niềm Mẹ mãi lặng thinh Chôn sâu ngàn khối nặng tình thương con...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #15
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: gà trống nuôi con [ảnh: internet]
Nửa đời lặn lội sông sâu Mò cua bắt ốc, áo nâu vai sờn Đêm dài bóng lẻ cô đơn Vai quàng mảnh lưới đường trơn Cha về Cơn mưa nặng hạt dầm dề Nhà tranh ủ dột, bốn bề nước lên... Ông trời giận đất bắt đền... Mà sao mưa mãi...cho nên đói lòng Ruộng nương nước ngập thành sông Một màu trắng xoá cánh đồng lúa quê... Chiều nào con bắt cá trê Canh bầu con nấu để về Cha ăn... Mẹ con không biết có chăng ? Từ khi biết nói chỉ rằng : tiếng Cha Tiếng Cha con gọi thiết tha Thay luôn tiếng Mẹ... Cha là Mẹ con... Ầu... Ơ, Cha hát nỉ non Ru con say ngủ...lớn khôn từng ngày... Mưa đời giọt đắng giọt cay Rơi vào khoé mắt,khóc thay bao lần Đời Cha vất vả cực thân Biết ai vá áo nâng khăn bây giờ Phận nghèo nên chịu bơ vơ Giữa đường gãy gánh...con thơ tội tình... Nuôi con một bóng một hình Giặt từng tã lót... tay mình tự lo Những khi cảm sốt ốm o... Đêm Cha không ngủ, ngồi co hàng giờ... Năm canh thao thức bơ phờ Thương con vô bến vô bờ là Cha... Chiều nay trở lại quê nhà Ai chèo trên bến đò ra đứng chờ Hoàng hôn tím đổ bóng mờ Nhánh sông ngày cũ lững lờ đò qua... Kìa ai như bóng dáng Cha... Dang tay con đón... Khóc oà... Cha ơi...! Thơ Lục Bát Viết Về Cha Mẹ Hay #16
Tác giả: Bách Tùng Vũ
thơ lục bát: mưa quê [ảnh: internet]
Chiều nay mưa trắng cánh đồng Cha còn kéo lưới trên sông chưa về Nhà tranh mái dột dầm dề Ngoài kia nước ngập bốn bề dâng cao Mưa tràn đàn cá dưới ao... Theo dòng nước lớn đã ào ra sông... Đang mùa hoa súng trổ bông Dầm mưa Mẹ hái...đổi đong gạo chiều... Mái tranh ủ dột liêu xiêu Có đàn con nhỏ đìu hiu ngóng chờ Cha ngoài sông vắng mưa mờ Mẹ còn lặn lội ngoài bờ... Nước giăng... Nhà mình chẳng đủ miếng ăn Chẳng đủ áo mặc, thiếu chăn ấm dùng Trời mưa gió giật đùng đùng... Cột nhà xiêu vẹo mà lung lay rồi Co ro mấy đứa đứng ngồi... Trông Cha đợi Mẹ bồi hồi... Con lo... Thương Mẹ gầy rạc ốm o Miếng ăn không đủ, nhường cho con mình Còn Cha...mùa kéo cá Linh... Lặn lội vất vả, đằm mình dưới sông... Nhớ mùa điên điển trổ bông Canh chua Mẹ nấu, no lòng các con... Nhớ ngày nhỏ xíu lon ton Mẹ đi cấy lúa, con còn đi theo Những ngày mưa tạnh thuyền neo Con đi đầm cạn, vớt bèo với Cha Nhớ đồng lúa chín bao la Mùa gặt ríu rít, hát ca vui vầy Thương Cha thương Mẹ những ngày Khom lưng vất vả cấy cày ruộng sâu... Xa quê dù có bao lâu Lòng con nhớ mãi... Những câu ru hời Ngày mưa Mẹ hát ... À... Ơi Dù bao khó nhọc... Một đời... Thương con...!

Các bạn vừa xem qua tuyển chọn những bài thơ hay viết về Cha Mẹ với thể thơ lục bát. Nếu các bạn có những bài thơ viết về Cha Mẹ, hoặc những nỗi niềm muốn bày tỏ, xin hãy chia sẻ với chúng tôi ở phần bình luận bên dưới bài viết nhé!..

Tuyển chọn Thơ Lục Bát viết về Cha Mẹ rất hay [hãy xem dù chỉ 1 lần] được đăng bởi Trịnh Thanh Biên, vào lúc 2018-08-13T18:54:00+01:00

Có 3 bình luận cho bài viết "Tuyển chọn Thơ Lục Bát viết về Cha Mẹ rất hay [hãy xem dù chỉ 1 lần]"

Video liên quan

Chủ Đề